《和乐天春词/春词》和乐天春词/春词刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《和乐天春词/春词》和乐天春词/春词刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文

《和乐天春词/春词》 刘禹锡

新妆宜面下朱楼,深锁春光一院愁。
行到中庭数花朵,蜻蜓飞上玉搔头。

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

和乐天春词/春词翻译及注释

翻译
浓妆艳抹打扮一新下红楼,深深庭院春光虽好只添愁。
走到庭中查数新开的花朵,蜻蜓有情飞到了玉簪上头。

注释
⑴春词:春怨之词。“春词”为白居易原诗题目。
⑵宜面:脂粉和脸色很匀称。一作“粉面”。朱楼:髹以红漆的楼房,多指富贵女子的居所。
⑶蜻蜓:暗指头上之香。玉搔头:玉簪,可用来搔头,故称。

和乐天春词/春词鉴赏

  这首诗的标题写得很清楚,它是和白居易《春词》一诗的。白居易的《春词》:“低花树映小妆楼,春入眉心两点愁。斜倚栏杆背鹦鹉,思量何事不回头?”白居易诗先描绘一个斜倚栏杆、背向鹦鹉、眉目含愁的青年女子形象,接着以“思量何事不回头”的问句,轻轻一拨,引而不发,意味深长。而刘禹锡的和诗,也写闺中女子之愁,然而却写得更为婉曲新颖,别出蹊径。

  白诗开头是以“低花树映小妆楼”来暗示青年女子,而刘诗“新妆宜面下朱楼”说得十分明确,而且顺带把人物的心情也点出来了。诗中女主人公梳妆一新,急忙下楼。“宜面”二字,是说脂粉涂抹得与容颜相宜,给人一种匀称和谐的美感,这说明她妆扮得相当认真、讲究。看上去,不仅没有愁,倒似乎还有几分喜色。艳艳春光使她暂时忘却了心中苦恼,这良辰美景,使她心底萌发了一丝朦胧的希望。

  诗的第二句是说下得楼来,确是莺歌蝶舞,柳绿花红。然而庭院深深,院门紧锁,独自一人,更生寂寞,于是满目生愁。从诗的发展看,这是承上启下的一句。三、四两句是进一步把这个“愁”字写足。这位女主人公下楼的本意不是为了寻愁觅恨,要是早知如此,她就不必“下朱楼”,也不必“新妆宜面”。可是结果恰恰惹得无端烦恼上心头。这急剧变化的痛苦的心情,使她再也无心赏玩,只好用“数花朵”来遣愁散闷,打发这大好春光。“数花朵”的原因当亦有对这无人观赏、转眼即逝的春花,叹之、怜之、伤之的情怀。就在她在默默地数着时,“蜻蜓飞上玉搔头”。这是十分精彩的一笔。它含蓄地刻画出她那沉浸在痛苦中的凝神伫立的情态;它还暗示了这位女主人公有着花朵般的容貌,以至于使常在花中的蜻蜓也错把美人当花朵,轻轻飞上玉搔头;而且也意味着她的处境亦如这庭院中的春花一样,寂寞深锁,无人赏识,只能引来这无知的蜻蜓。真是花亦似人,人亦如花,春光空负。“为谁零落为谁开?”这就自然而含蓄地引出了人愁花愁一院愁的主题。有人说:“诗不难于结,而难于神”。这首诗的结尾是出人意料的,诗人剪取了一个偶然的镜头——“蜻蜓飞上玉搔头”,蜻蜓无心人有恨。这个结句是在回应“思量何事不回头”而设计的,它洗炼而巧妙地描绘了这位青年女子在春光烂漫之中的冷寂孤凄的境遇,新颖而富有韵味,真可谓结得有“神”。

《和乐天春词/春词》刘禹锡 拼音读音参考

hé lè tiān chūn cí chūn cí
和乐天春词/春词

xīn zhuāng yí miàn xià zhū lóu, shēn suǒ chūn guāng yī yuàn chóu.
新妆宜面下朱楼,深锁春光一院愁。
xíng dào zhōng tíng shù huā duǒ, qīng tíng fēi shàng yù sāo tóu.
行到中庭数花朵,蜻蜓飞上玉搔头。

《和乐天春词/春词》和乐天春词/春词刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《hé lè tiān chūn cí /chūn cí 》 liú yǔ xī

xīn zhuāng yí miàn xià zhū lóu ,shēn suǒ chūn guāng yī yuàn chóu 。
háng dào zhōng tíng shù huā duǒ ,qīng tíng fēi shàng yù sāo tóu 。

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

hé lè tiān chūn cí /chūn cí fān yì jí zhù shì

fān yì
nóng zhuāng yàn mò dǎ bàn yī xīn xià hóng lóu ,shēn shēn tíng yuàn chūn guāng suī hǎo zhī tiān chóu 。
zǒu dào tíng zhōng chá shù xīn kāi de huā duǒ ,qīng tíng yǒu qíng fēi dào le yù zān shàng tóu 。

zhù shì
⑴chūn cí :chūn yuàn zhī cí 。“chūn cí ”wéi bái jū yì yuán shī tí mù 。
⑵yí miàn :zhī fěn hé liǎn sè hěn yún chēng 。yī zuò “fěn miàn ”。zhū lóu :xiū yǐ hóng qī de lóu fáng ,duō zhǐ fù guì nǚ zǐ de jū suǒ 。
⑶qīng tíng :àn zhǐ tóu shàng zhī xiāng 。yù sāo tóu :yù zān ,kě yòng lái sāo tóu ,gù chēng 。

hé lè tiān chūn cí /chūn cí jiàn shǎng

  zhè shǒu shī de biāo tí xiě dé hěn qīng chǔ ,tā shì hé bái jū yì 《chūn cí 》yī shī de 。bái jū yì de 《chūn cí 》:“dī huā shù yìng xiǎo zhuāng lóu ,chūn rù méi xīn liǎng diǎn chóu 。xié yǐ lán gǎn bèi yīng wǔ ,sī liàng hé shì bú huí tóu ?”bái jū yì shī xiān miáo huì yī gè xié yǐ lán gǎn 、bèi xiàng yīng wǔ 、méi mù hán chóu de qīng nián nǚ zǐ xíng xiàng ,jiē zhe yǐ “sī liàng hé shì bú huí tóu ”de wèn jù ,qīng qīng yī bō ,yǐn ér bú fā ,yì wèi shēn zhǎng 。ér liú yǔ xī de hé shī ,yě xiě guī zhōng nǚ zǐ zhī chóu ,rán ér què xiě dé gèng wéi wǎn qǔ xīn yǐng ,bié chū qī jìng 。

  bái shī kāi tóu shì yǐ “dī huā shù yìng xiǎo zhuāng lóu ”lái àn shì qīng nián nǚ zǐ ,ér liú shī “xīn zhuāng yí miàn xià zhū lóu ”shuō dé shí fèn míng què ,ér qiě shùn dài bǎ rén wù de xīn qíng yě diǎn chū lái le 。shī zhōng nǚ zhǔ rén gōng shū zhuāng yī xīn ,jí máng xià lóu 。“yí miàn ”èr zì ,shì shuō zhī fěn tú mò dé yǔ róng yán xiàng yí ,gěi rén yī zhǒng yún chēng hé xié de měi gǎn ,zhè shuō míng tā zhuāng bàn dé xiàng dāng rèn zhēn 、jiǎng jiū 。kàn shàng qù ,bú jǐn méi yǒu chóu ,dǎo sì hū hái yǒu jǐ fèn xǐ sè 。yàn yàn chūn guāng shǐ tā zàn shí wàng què le xīn zhōng kǔ nǎo ,zhè liáng chén měi jǐng ,shǐ tā xīn dǐ méng fā le yī sī méng lóng de xī wàng 。

  shī de dì èr jù shì shuō xià dé lóu lái ,què shì yīng gē dié wǔ ,liǔ lǜ huā hóng 。rán ér tíng yuàn shēn shēn ,yuàn mén jǐn suǒ ,dú zì yī rén ,gèng shēng jì mò ,yú shì mǎn mù shēng chóu 。cóng shī de fā zhǎn kàn ,zhè shì chéng shàng qǐ xià de yī jù 。sān 、sì liǎng jù shì jìn yī bù bǎ zhè gè “chóu ”zì xiě zú 。zhè wèi nǚ zhǔ rén gōng xià lóu de běn yì bú shì wéi le xún chóu mì hèn ,yào shì zǎo zhī rú cǐ ,tā jiù bú bì “xià zhū lóu ”,yě bú bì “xīn zhuāng yí miàn ”。kě shì jié guǒ qià qià rě dé wú duān fán nǎo shàng xīn tóu 。zhè jí jù biàn huà de tòng kǔ de xīn qíng ,shǐ tā zài yě wú xīn shǎng wán ,zhī hǎo yòng “shù huā duǒ ”lái qiǎn chóu sàn mèn ,dǎ fā zhè dà hǎo chūn guāng 。“shù huā duǒ ”de yuán yīn dāng yì yǒu duì zhè wú rén guān shǎng 、zhuǎn yǎn jí shì de chūn huā ,tàn zhī 、lián zhī 、shāng zhī de qíng huái 。jiù zài tā zài mò mò dì shù zhe shí ,“qīng tíng fēi shàng yù sāo tóu ”。zhè shì shí fèn jīng cǎi de yī bǐ 。tā hán xù dì kè huà chū tā nà chén jìn zài tòng kǔ zhōng de níng shén zhù lì de qíng tài ;tā hái àn shì le zhè wèi nǚ zhǔ rén gōng yǒu zhe huā duǒ bān de róng mào ,yǐ zhì yú shǐ cháng zài huā zhōng de qīng tíng yě cuò bǎ měi rén dāng huā duǒ ,qīng qīng fēi shàng yù sāo tóu ;ér qiě yě yì wèi zhe tā de chù jìng yì rú zhè tíng yuàn zhōng de chūn huā yī yàng ,jì mò shēn suǒ ,wú rén shǎng shí ,zhī néng yǐn lái zhè wú zhī de qīng tíng 。zhēn shì huā yì sì rén ,rén yì rú huā ,chūn guāng kōng fù 。“wéi shuí líng luò wéi shuí kāi ?”zhè jiù zì rán ér hán xù dì yǐn chū le rén chóu huā chóu yī yuàn chóu de zhǔ tí 。yǒu rén shuō :“shī bú nán yú jié ,ér nán yú shén ”。zhè shǒu shī de jié wěi shì chū rén yì liào de ,shī rén jiǎn qǔ le yī gè ǒu rán de jìng tóu ——“qīng tíng fēi shàng yù sāo tóu ”,qīng tíng wú xīn rén yǒu hèn 。zhè gè jié jù shì zài huí yīng “sī liàng hé shì bú huí tóu ”ér shè jì de ,tā xǐ liàn ér qiǎo miào dì miáo huì le zhè wèi qīng nián nǚ zǐ zài chūn guāng làn màn zhī zhōng de lěng jì gū qī de jìng yù ,xīn yǐng ér fù yǒu yùn wèi ,zhēn kě wèi jié dé yǒu “shén ”。

《hé lè tiān chūn cí /chūn cí 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

hé lè tiān chūn cí chūn cí
hé lè tiān chūn cí /chūn cí

xīn zhuāng yí miàn xià zhū lóu, shēn suǒ chūn guāng yī yuàn chóu.
xīn zhuāng yí miàn xià zhū lóu ,shēn suǒ chūn guāng yī yuàn chóu 。
xíng dào zhōng tíng shù huā duǒ, qīng tíng fēi shàng yù sāo tóu.
háng dào zhōng tíng shù huā duǒ ,qīng tíng fēi shàng yù sāo tóu 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 杨柳枝(巫山巫峡杨柳多)
  • 酬乐天扬州初逢席上见赠
  • 杨柳枝(凤阙轻遮翡翠帏)
  • 《竹枝词二首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词二首·其一 刘禹锡)
  • 《竹枝词九首·其九》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词九首·其九 刘禹锡)
  • 乌衣巷(朱雀桥边野草花)
  • 竹枝(两岸山花似雪开)
  • 潇湘神·湘水流
  • 《西塞山怀古》西塞山怀古刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 步虚词(华表千年一鹤归)
  • 唐代诗词推荐

  • 秋宿临江驿
  • 与何光远赠答诗(何光远伤春吟)
  • 《重送裴郎中贬吉州》重送裴郎中贬吉州刘长卿原文、翻译、赏析和诗意
  • 晚归曲
  • 题金陵栖霞寺赠月公
  • 送康祭酒赴轮台
  • 《十五夜观灯》十五夜观灯卢照邻原文、翻译、赏析和诗意
  • 江陵语
  • 时人为崔无诐语
  • 留题阁皂观
  • 《和乐天春词/春词》和乐天春词/春词刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文,《和乐天春词/春词》和乐天春词/春词刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意翻译,《和乐天春词/春词》和乐天春词/春词刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意赏析,《和乐天春词/春词》和乐天春词/春词刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语