《鲁人锯竿入城》鲁人锯竿入城邯郸淳原文、翻译、赏析和诗意

作者:邯郸淳 朝代:魏晋
《鲁人锯竿入城》鲁人锯竿入城邯郸淳原文、翻译、赏析和诗意原文

《鲁人锯竿入城》 邯郸淳

鲁有执长竿入城门者,初竖执之,不可入。
横执之,亦不可入。
计无所出。
俄有老父至,曰:“吾非圣人,但见事多矣,何不以锯中截而入。
”遂依而截之。
世之愚,莫之及也。

作者简介(邯郸淳)

邯郸淳头像

邯郸淳(约132—221)【一作邯郸浮】,又名竺,字子叔(一作子淑),又字子礼(或作正礼),东汉时颍川阳翟(今禹州市)人,因著有《笑林》三卷、《艺经》一卷而著名,被称为“笑林始祖,与丁仪、丁廙、杨修为曹植的“四友”。

鲁人锯竿入城翻译及注释

翻译
鲁国有个拿着长竿子进城门的人,起初竖立起来拿着它想要进城门,但不能进入城门,横过来拿着它,也不能进入城门,他实在是想不出什么办法来了。不久,有个年长的男人来到这里说:“我并不是圣贤之辈,只不过见多识广,为什么不用锯子将长竿从中截断后再进入城门呢?”那个鲁国人依照老人的办法将长竿子截断了。

注释
鲁有执:长竿入门者拿
计无所出:想不出办法来
俄:一会儿
老父:古时对老年男子的尊称
中截:从中间截断
鲁:鲁国
但:只不过
初:开始时
圣人:最完善,最有学识的人,圣贤的人。
何:疑问代词,怎么,为什么
遂:于是

鲁人锯竿入城道理

  “执长竿入城门者”鲁人,做事不会思考,死板的循规蹈矩,不知变通 。 自作聪明的人常常是愚蠢的,决不能做自作聪明、好为人师的人。另外,虚心求教的人同样也应积极动脑筋,绝不能盲目地顺从别人的意见。

  给出这个点子的人不先问明情况就出了一个点子,万一这个长竿是要用的,这个点子就害了这个拿杆子的人了。他完全可以把竿子的一头朝着城门再过去。

  自作聪明的人常常是愚蠢的,所以不能当自作聪明、好为人师的人。

鲁人锯竿入城含义

  这篇文章刻画出"计无所出"不知如何是好的执竿者的形象和"吾非圣人,但见事多矣"的自以为是的老者形象.文章虽然短小,但语言精练简洁,隽永传神.《截竿入城》皆在告诉人们:自作聪明的人常常是愚蠢的,决不能做自作聪明.好为人师的人.另外,虚心求教的人同样也应积极动脑筋,决不能盲从别人的意见.

《鲁人锯竿入城》邯郸淳 拼音读音参考

lǔ rén jù gān rù chéng
鲁人锯竿入城

lǔ yǒu zhí zhǎng gān rù chéng mén zhě, chū shù zhí zhī, bù kě rù.
鲁有执长竿入城门者,初竖执之,不可入。
héng zhí zhī, yì bù kě rù.
横执之,亦不可入。
jì wú suǒ chū.
计无所出。
é yǒu lǎo fù zhì, yuē:" wú fēi shèng rén, dàn jiàn shì duō yǐ, hé bù yǐ jù zhōng jié ér rù.
俄有老父至,曰:“吾非圣人,但见事多矣,何不以锯中截而入。
" suì yī ér jié zhī.
”遂依而截之。
shì zhī yú, mò zhī jí yě.
世之愚,莫之及也。

《鲁人锯竿入城》鲁人锯竿入城邯郸淳原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《lǔ rén jù gān rù chéng 》 hán dān chún

lǔ yǒu zhí zhǎng gān rù chéng mén zhě ,chū shù zhí zhī ,bú kě rù 。
héng zhí zhī ,yì bú kě rù 。
jì wú suǒ chū 。
é yǒu lǎo fù zhì ,yuē :“wú fēi shèng rén ,dàn jiàn shì duō yǐ ,hé bú yǐ jù zhōng jié ér rù 。
”suí yī ér jié zhī 。
shì zhī yú ,mò zhī jí yě 。

zuò zhě jiǎn jiè (hán dān chún )

hán dān chún tóu xiàng

hán dān chún (yuē 132—221)【yī zuò hán dān fú 】,yòu míng zhú ,zì zǐ shū (yī zuò zǐ shū ),yòu zì zǐ lǐ (huò zuò zhèng lǐ ),dōng hàn shí yǐng chuān yáng zhái (jīn yǔ zhōu shì )rén ,yīn zhe yǒu 《xiào lín 》sān juàn 、《yì jīng 》yī juàn ér zhe míng ,bèi chēng wéi “xiào lín shǐ zǔ ,yǔ dīng yí 、dīng yì 、yáng xiū wéi cáo zhí de “sì yǒu ”。

lǔ rén jù gān rù chéng fān yì jí zhù shì

fān yì
lǔ guó yǒu gè ná zhe zhǎng gān zǐ jìn chéng mén de rén ,qǐ chū shù lì qǐ lái ná zhe tā xiǎng yào jìn chéng mén ,dàn bú néng jìn rù chéng mén ,héng guò lái ná zhe tā ,yě bú néng jìn rù chéng mén ,tā shí zài shì xiǎng bú chū shí me bàn fǎ lái le 。bú jiǔ ,yǒu gè nián zhǎng de nán rén lái dào zhè lǐ shuō :“wǒ bìng bú shì shèng xián zhī bèi ,zhī bú guò jiàn duō shí guǎng ,wéi shí me bú yòng jù zǐ jiāng zhǎng gān cóng zhōng jié duàn hòu zài jìn rù chéng mén ne ?”nà gè lǔ guó rén yī zhào lǎo rén de bàn fǎ jiāng zhǎng gān zǐ jié duàn le 。

zhù shì
lǔ yǒu zhí :zhǎng gān rù mén zhě ná
jì wú suǒ chū :xiǎng bú chū bàn fǎ lái
é :yī huì ér
lǎo fù :gǔ shí duì lǎo nián nán zǐ de zūn chēng
zhōng jié :cóng zhōng jiān jié duàn
lǔ :lǔ guó
dàn :zhī bú guò
chū :kāi shǐ shí
shèng rén :zuì wán shàn ,zuì yǒu xué shí de rén ,shèng xián de rén 。
hé :yí wèn dài cí ,zěn me ,wéi shí me
suí :yú shì

lǔ rén jù gān rù chéng dào lǐ

  “zhí zhǎng gān rù chéng mén zhě ”lǔ rén ,zuò shì bú huì sī kǎo ,sǐ bǎn de xún guī dǎo jǔ ,bú zhī biàn tōng 。 zì zuò cōng míng de rén cháng cháng shì yú chǔn de ,jué bú néng zuò zì zuò cōng míng 、hǎo wéi rén shī de rén 。lìng wài ,xū xīn qiú jiāo de rén tóng yàng yě yīng jī jí dòng nǎo jīn ,jué bú néng máng mù dì shùn cóng bié rén de yì jiàn 。

  gěi chū zhè gè diǎn zǐ de rén bú xiān wèn míng qíng kuàng jiù chū le yī gè diǎn zǐ ,wàn yī zhè gè zhǎng gān shì yào yòng de ,zhè gè diǎn zǐ jiù hài le zhè gè ná gǎn zǐ de rén le 。tā wán quán kě yǐ bǎ gān zǐ de yī tóu cháo zhe chéng mén zài guò qù 。

  zì zuò cōng míng de rén cháng cháng shì yú chǔn de ,suǒ yǐ bú néng dāng zì zuò cōng míng 、hǎo wéi rén shī de rén 。

lǔ rén jù gān rù chéng hán yì

  zhè piān wén zhāng kè huà chū "jì wú suǒ chū "bú zhī rú hé shì hǎo de zhí gān zhě de xíng xiàng hé "wú fēi shèng rén ,dàn jiàn shì duō yǐ "de zì yǐ wéi shì de lǎo zhě xíng xiàng .wén zhāng suī rán duǎn xiǎo ,dàn yǔ yán jīng liàn jiǎn jié ,jun4 yǒng chuán shén .《jié gān rù chéng 》jiē zài gào sù rén men :zì zuò cōng míng de rén cháng cháng shì yú chǔn de ,jué bú néng zuò zì zuò cōng míng .hǎo wéi rén shī de rén .lìng wài ,xū xīn qiú jiāo de rén tóng yàng yě yīng jī jí dòng nǎo jīn ,jué bú néng máng cóng bié rén de yì jiàn .

《lǔ rén jù gān rù chéng 》hán dān chún pīn yīn dú yīn cān kǎo

lǔ rén jù gān rù chéng
lǔ rén jù gān rù chéng

lǔ yǒu zhí zhǎng gān rù chéng mén zhě, chū shù zhí zhī, bù kě rù.
lǔ yǒu zhí zhǎng gān rù chéng mén zhě ,chū shù zhí zhī ,bú kě rù 。
héng zhí zhī, yì bù kě rù.
héng zhí zhī ,yì bú kě rù 。
jì wú suǒ chū.
jì wú suǒ chū 。
é yǒu lǎo fù zhì, yuē:" wú fēi shèng rén, dàn jiàn shì duō yǐ, hé bù yǐ jù zhōng jié ér rù.
é yǒu lǎo fù zhì ,yuē :“wú fēi shèng rén ,dàn jiàn shì duō yǐ ,hé bú yǐ jù zhōng jié ér rù 。
" suì yī ér jié zhī.
”suí yī ér jié zhī 。
shì zhī yú, mò zhī jí yě.
shì zhī yú ,mò zhī jí yě 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

邯郸淳 邯郸淳 邯郸淳(约132—221)【一作邯郸浮】,又名竺,字子叔(一作子淑),又字子礼(或作正礼),东汉时颍川阳翟(今禹州市)人,因著有《笑林》三卷、《艺经》一卷而著名,被称为“笑林始祖,与丁仪、丁廙、杨修为曹植的“四友”。

邯郸淳的诗词

  • 一毛不拔
  • 《一毛不拔》一毛不拔邯郸淳原文、翻译、赏析和诗意
  • 鲁人锯竿入城
  • 《鲁人锯竿入城》鲁人锯竿入城邯郸淳原文、翻译、赏析和诗意
  • 鲁人锯竿入城
  • 一毛不拔
  • 魏晋诗词推荐

  • jk裙子从大腿中间打开网站-jk裙子从大腿中间打开网站无需等待高速版下载v8.0.1
  • 赠丁仪(初秋凉气发)
  • 王者公孙离去下衣无遮图-王者公孙离去下衣无遮图清晰版狼友下载v4.3.7
  • 室思
  • 《薤露》薤露曹操原文、翻译、赏析和诗意
  • 拟古(日暮天无云)
  • 拟挽歌辞(在昔无酒饮)
  • 读山海经·其一
  • 泰山梁甫行(八方各异气)
  • 拟挽歌辞(有生必有死)
  • 《鲁人锯竿入城》鲁人锯竿入城邯郸淳原文、翻译、赏析和诗意原文,《鲁人锯竿入城》鲁人锯竿入城邯郸淳原文、翻译、赏析和诗意翻译,《鲁人锯竿入城》鲁人锯竿入城邯郸淳原文、翻译、赏析和诗意赏析,《鲁人锯竿入城》鲁人锯竿入城邯郸淳原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自邯郸淳的作品

    诗词类别

    邯郸淳的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语