《马诗二十三首·其四》马诗二十三首·其四李贺原文、翻译、赏析和诗意

作者:李贺 朝代:唐代
《马诗二十三首·其四》马诗二十三首·其四李贺原文、翻译、赏析和诗意原文

《马诗二十三首·其四》 李贺

此马非凡马,房星本是星。
向前敲瘦骨,犹自带铜声。

作者简介(李贺)

李贺头像

李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。有《雁门太守行》、《李凭箜篌引》等名篇。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。是中唐到晚唐诗风转变期的一个代表者。他所写的诗大多是慨叹生不逢时和内心苦闷,抒发对理想、抱负的追求;对当时藩镇割据、宦官专权和人民所受的残酷剥削都有所反映。留下了“黑云压城城欲摧”,“雄鸡一声天下白”,“天若有情天亦老”等千古佳句。李贺的诗作想象极为丰富,经常应用神话传说来托古寓今,所以后人常称他为“鬼才”,“诗鬼”,创作的诗文为“鬼仙之辞”。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。

马诗二十三首·其四翻译

这匹马不像是人间的凡马,
似乎是天上的房星下凡。
它看上去瘦骨磷峋,可你如果上前去敲一敲它的瘦骨,
好像还能听见铮铮的铜声。

马诗二十三首·其四鉴赏

  首句开门见山,直言本意,肯定并且强调诗歌所表现的是一匹非同寻常的好马。起句平直,实在没有多少诗味。

  次句“房星是本星”,乍看起来像是重复第一句的意思。“房星”指马,句谓房星原是天上的星宿,也就是说这匹马本不是尘世间的凡物。如果这句的含义仅限于此,与首句几乎一模一样,那就犯了重沓的毛病。诗只四句,首句平平,次句又作了一次重复,那么这首诗就有一半索然无味,没有价值。但如细细咀嚼,便会发现第二句别有新意,只是意在言外,比较隐晦曲折。《晋书·天文志》中有这样一段话:“房四星,亦曰天驷,为天马,主车驾。房星明,则王者明。”它把“房星”和“王者”直接联系起来,就是说马的处境如何与王者的明暗、国家的治乱息息相关。既然马的素质好遭遇不好,那么,王者不明,政事不理的状况就不言可喻了。这是一种“渗透法”,通过曲折引申,使它所表达的实际意义远远超过字面的含义。

  三、四句写马的形态和素质。如果说前二句主要是判断和推理,缺乏鲜明生动的形象,那么,后二句恰恰相反,它们绘声绘影,完全借助形象表情达意。李贺写诗,善于捕捉形象,“状难见之景如在目前”,这两句就是突出的例子。“瘦骨”写形,表现马的处境;“铜声”写质,反映马的素质。这匹马瘦骨嶙嶙,说明境遇不好。在常人的眼里,它不过是匹筋疲力尽的凡马,只有真正爱马并且善于相马的人,才不把它当作凡马看待。“向前敲瘦骨,犹自带铜声。”尽管它境遇恶劣,被折腾得不成样子,却仍然骨带铜声。“铜声”二字,读来浑厚凝重,有立体感。它所包含的意思也很丰富:铜声悦耳,表明器质精良,从而生动地显示了这匹马骨力坚劲的美好素质,使内在的东西外现为可闻、可见、可感、可知的物象。“素质”原很抽象,“声音”也比较难于捉摸,它们都是“虚”的东西。以虚写虚,而又要化虚为实,的确很不容易,而诗人只用了短短五个字就做到了,形象化技法之高妙,可说已达到炉火纯青的程度。尤其可贵的是,诗歌通过写马,创造出物我两契的深远意境。诗人怀才不遇,景况凄凉,恰似这匹瘦马。他写马,不过是婉曲地表达出郁积心中的怨愤之情。

《马诗二十三首·其四》李贺 拼音读音参考

mǎ shī èr shí sān shǒu qí sì
马诗二十三首·其四

cǐ mǎ fēi fán mǎ, fáng xīng běn shì xīng.
此马非凡马,房星本是星。
xiàng qián qiāo shòu gǔ, yóu zì dài tóng shēng.
向前敲瘦骨,犹自带铜声。

《马诗二十三首·其四》马诗二十三首·其四李贺原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《mǎ shī èr shí sān shǒu ·qí sì 》 lǐ hè

cǐ mǎ fēi fán mǎ ,fáng xīng běn shì xīng 。
xiàng qián qiāo shòu gǔ ,yóu zì dài tóng shēng 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ hè )

lǐ hè tóu xiàng

lǐ hè (yuē gōng yuán 791nián -yuē 817nián ),zì zhǎng jí ,hàn zú ,táng dài hé nán fú chāng (jīn hé nán luò yáng yí yáng xiàn )rén ,jiā jū fú chāng chāng gǔ ,hòu shì chēng lǐ chāng gǔ ,shì táng zōng shì zhèng wáng lǐ liàng hòu yì 。yǒu “shī guǐ ”zhī chēng ,shì yǔ “shī shèng ”dù fǔ 、“shī xiān ”lǐ bái 、“shī fó ”wáng wéi xiàng qí míng de táng dài zhe míng shī rén 。yǒu 《yàn mén tài shǒu háng 》、《lǐ píng kōng hóu yǐn 》děng míng piān 。zhe yǒu 《chāng gǔ jí 》。lǐ hè shì zhōng táng de làng màn zhǔ yì shī rén ,yǔ lǐ bái 、lǐ shāng yǐn chēng wéi táng dài sān lǐ 。shì zhōng táng dào wǎn táng shī fēng zhuǎn biàn qī de yī gè dài biǎo zhě 。tā suǒ xiě de shī dà duō shì kǎi tàn shēng bú féng shí hé nèi xīn kǔ mèn ,shū fā duì lǐ xiǎng 、bào fù de zhuī qiú ;duì dāng shí fān zhèn gē jù 、huàn guān zhuān quán hé rén mín suǒ shòu de cán kù bāo xuē dōu yǒu suǒ fǎn yìng 。liú xià le “hēi yún yā chéng chéng yù cuī ”,“xióng jī yī shēng tiān xià bái ”,“tiān ruò yǒu qíng tiān yì lǎo ”děng qiān gǔ jiā jù 。lǐ hè de shī zuò xiǎng xiàng jí wéi fēng fù ,jīng cháng yīng yòng shén huà chuán shuō lái tuō gǔ yù jīn ,suǒ yǐ hòu rén cháng chēng tā wéi “guǐ cái ”,“shī guǐ ”,chuàng zuò de shī wén wéi “guǐ xiān zhī cí ”。yǒu “‘tài bái xiān cái ,zhǎng jí guǐ cái ’zhī shuō 。lǐ hè shì jì qū yuán 、lǐ bái zhī hòu ,zhōng guó wén xué shǐ shàng yòu yī wèi pō xiǎng shèng yù de làng màn zhǔ yì shī rén 。lǐ hè zhǎng qī de yì yù gǎn shāng ,jiāo sī kǔ yín de shēng huó fāng shì ,yuán hé bā nián (813nián )yīn bìng cí qù fèng lǐ láng huí chāng gǔ ,27suì yīng nián zǎo shì 。

mǎ shī èr shí sān shǒu ·qí sì fān yì

zhè pǐ mǎ bú xiàng shì rén jiān de fán mǎ ,
sì hū shì tiān shàng de fáng xīng xià fán 。
tā kàn shàng qù shòu gǔ lín xún ,kě nǐ rú guǒ shàng qián qù qiāo yī qiāo tā de shòu gǔ ,
hǎo xiàng hái néng tīng jiàn zhēng zhēng de tóng shēng 。

mǎ shī èr shí sān shǒu ·qí sì jiàn shǎng

  shǒu jù kāi mén jiàn shān ,zhí yán běn yì ,kěn dìng bìng qiě qiáng diào shī gē suǒ biǎo xiàn de shì yī pǐ fēi tóng xún cháng de hǎo mǎ 。qǐ jù píng zhí ,shí zài méi yǒu duō shǎo shī wèi 。

  cì jù “fáng xīng shì běn xīng ”,zhà kàn qǐ lái xiàng shì zhòng fù dì yī jù de yì sī 。“fáng xīng ”zhǐ mǎ ,jù wèi fáng xīng yuán shì tiān shàng de xīng xiǔ ,yě jiù shì shuō zhè pǐ mǎ běn bú shì chén shì jiān de fán wù 。rú guǒ zhè jù de hán yì jǐn xiàn yú cǐ ,yǔ shǒu jù jǐ hū yī mó yī yàng ,nà jiù fàn le zhòng tà de máo bìng 。shī zhī sì jù ,shǒu jù píng píng ,cì jù yòu zuò le yī cì zhòng fù ,nà me zhè shǒu shī jiù yǒu yī bàn suǒ rán wú wèi ,méi yǒu jià zhí 。dàn rú xì xì jǔ jiáo ,biàn huì fā xiàn dì èr jù bié yǒu xīn yì ,zhī shì yì zài yán wài ,bǐ jiào yǐn huì qǔ shé 。《jìn shū ·tiān wén zhì 》zhōng yǒu zhè yàng yī duàn huà :“fáng sì xīng ,yì yuē tiān sì ,wéi tiān mǎ ,zhǔ chē jià 。fáng xīng míng ,zé wáng zhě míng 。”tā bǎ “fáng xīng ”hé “wáng zhě ”zhí jiē lián xì qǐ lái ,jiù shì shuō mǎ de chù jìng rú hé yǔ wáng zhě de míng àn 、guó jiā de zhì luàn xī xī xiàng guān 。jì rán mǎ de sù zhì hǎo zāo yù bú hǎo ,nà me ,wáng zhě bú míng ,zhèng shì bú lǐ de zhuàng kuàng jiù bú yán kě yù le 。zhè shì yī zhǒng “shèn tòu fǎ ”,tōng guò qǔ shé yǐn shēn ,shǐ tā suǒ biǎo dá de shí jì yì yì yuǎn yuǎn chāo guò zì miàn de hán yì 。

  sān 、sì jù xiě mǎ de xíng tài hé sù zhì 。rú guǒ shuō qián èr jù zhǔ yào shì pàn duàn hé tuī lǐ ,quē fá xiān míng shēng dòng de xíng xiàng ,nà me ,hòu èr jù qià qià xiàng fǎn ,tā men huì shēng huì yǐng ,wán quán jiè zhù xíng xiàng biǎo qíng dá yì 。lǐ hè xiě shī ,shàn yú bǔ zhuō xíng xiàng ,“zhuàng nán jiàn zhī jǐng rú zài mù qián ”,zhè liǎng jù jiù shì tū chū de lì zǐ 。“shòu gǔ ”xiě xíng ,biǎo xiàn mǎ de chù jìng ;“tóng shēng ”xiě zhì ,fǎn yìng mǎ de sù zhì 。zhè pǐ mǎ shòu gǔ lín lín ,shuō míng jìng yù bú hǎo 。zài cháng rén de yǎn lǐ ,tā bú guò shì pǐ jīn pí lì jìn de fán mǎ ,zhī yǒu zhēn zhèng ài mǎ bìng qiě shàn yú xiàng mǎ de rén ,cái bú bǎ tā dāng zuò fán mǎ kàn dài 。“xiàng qián qiāo shòu gǔ ,yóu zì dài tóng shēng 。”jìn guǎn tā jìng yù è liè ,bèi shé téng dé bú chéng yàng zǐ ,què réng rán gǔ dài tóng shēng 。“tóng shēng ”èr zì ,dú lái hún hòu níng zhòng ,yǒu lì tǐ gǎn 。tā suǒ bāo hán de yì sī yě hěn fēng fù :tóng shēng yuè ěr ,biǎo míng qì zhì jīng liáng ,cóng ér shēng dòng dì xiǎn shì le zhè pǐ mǎ gǔ lì jiān jìn de měi hǎo sù zhì ,shǐ nèi zài de dōng xī wài xiàn wéi kě wén 、kě jiàn 、kě gǎn 、kě zhī de wù xiàng 。“sù zhì ”yuán hěn chōu xiàng ,“shēng yīn ”yě bǐ jiào nán yú zhuō mō ,tā men dōu shì “xū ”de dōng xī 。yǐ xū xiě xū ,ér yòu yào huà xū wéi shí ,de què hěn bú róng yì ,ér shī rén zhī yòng le duǎn duǎn wǔ gè zì jiù zuò dào le ,xíng xiàng huà jì fǎ zhī gāo miào ,kě shuō yǐ dá dào lú huǒ chún qīng de chéng dù 。yóu qí kě guì de shì ,shī gē tōng guò xiě mǎ ,chuàng zào chū wù wǒ liǎng qì de shēn yuǎn yì jìng 。shī rén huái cái bú yù ,jǐng kuàng qī liáng ,qià sì zhè pǐ shòu mǎ 。tā xiě mǎ ,bú guò shì wǎn qǔ dì biǎo dá chū yù jī xīn zhōng de yuàn fèn zhī qíng 。

《mǎ shī èr shí sān shǒu ·qí sì 》lǐ hè pīn yīn dú yīn cān kǎo

mǎ shī èr shí sān shǒu qí sì
mǎ shī èr shí sān shǒu ·qí sì

cǐ mǎ fēi fán mǎ, fáng xīng běn shì xīng.
cǐ mǎ fēi fán mǎ ,fáng xīng běn shì xīng 。
xiàng qián qiāo shòu gǔ, yóu zì dài tóng shēng.
xiàng qián qiāo shòu gǔ ,yóu zì dài tóng shēng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李贺 李贺 李贺(790-816),字长吉,河南昌谷(今河南省宜阳县)人。唐皇室远支。因父亲名晋肃,「晋」、「进」同音,不得参加进士科考试,堵塞了仕进之路,仅作过几年奉礼郎(管宗庙祭祀司仪一类事务的从九品小官)。他对这种低微的职务很不满,年少失意,心情抑郁,再加上刻苦作诗,损害了身体,年仅二十七岁就逝世了。李贺早年即工诗,很有才名,受知于韩愈、皇甫湜。他继承了《楚辞》的浪漫主义精神,又从汉魏六朝乐府及萧梁艳体诗多所汲取,以丰富的想象力和新颖诡异的语言,表现出幽奇神秘的意境,要凌驾大自然而创造出新奇幽美的艺术境界,形成了自己的独创风格,并对中晚唐某些诗人发生了一些影响。他的诗大都构思奇特,意境怪诞、想象丰富,语言新颖诡异。但由于仕进无路,少年失意,使他生活孤寂,性情冷僻,诗中常带有感伤、消沉的情调。他作诗态度严肃,冥索苦思,命意遣词,都力求深刻、独到。

李贺的诗词

  • 伤心行(咽咽学楚吟)
  • 《梦天》梦天李贺原文、翻译、赏析和诗意
  • 将发(东床卷席罢)
  • 秋凉诗寄正字十二兄(闭门感秋风)
  • 《南园十三首·其五》南园十三首·其五李贺原文、翻译、赏析和诗意
  • 潞州张大宅病酒,遇江使寄上十四兄
  • 《致酒行》致酒行李贺原文、翻译、赏析和诗意
  • 示弟(别弟三年后)
  • 马诗二十三首·其一
  • 雁门太守行(黑云压城城欲摧)
  • 唐代诗词推荐

  • 同州冬日陪吴常侍闲宴
  • 鸬鹚
  • 《独望》独望司空图原文、翻译、赏析和诗意
  • 时人为杨惠之语
  • 蜀中赏海棠
  • 游谷山寺
  • 送杨遂初赴选
  • 鄱阳秋夕
  • 登田中丞高亭
  • 怀州客舍
  • 《马诗二十三首·其四》马诗二十三首·其四李贺原文、翻译、赏析和诗意原文,《马诗二十三首·其四》马诗二十三首·其四李贺原文、翻译、赏析和诗意翻译,《马诗二十三首·其四》马诗二十三首·其四李贺原文、翻译、赏析和诗意赏析,《马诗二十三首·其四》马诗二十三首·其四李贺原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李贺的作品

    诗词类别

    李贺的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语