《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意

作者:张九龄 朝代:唐代
《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意原文

《感遇》 张九龄

江南有丹橘,经冬犹绿林。
岂伊地气暖?自有岁寒心。
可以荐嘉客,奈何阻重深。
运命惟所遇,循环不可寻。
徒言树桃李,此木岂无阴?

作者简介(张九龄)

张九龄头像

张九龄(678-740) : 唐开元尚书丞相,诗人。字子寿,一名博物,汉族,韶州曲江(今广东韶关市)人。长安年间进士。官至中书侍郎同中书门下平章事。后罢相,为荆州长史。诗风清淡。有《曲江集》。他是一位有胆识、有远见的著名政治家、文学家、诗人、名相。他忠耿尽职,秉公守则,直言敢谏,选贤任能,不徇私枉法,不趋炎附势,敢与恶势力作斗争,为“开元之治”作出了积极贡献。他的五言古诗,以素练质朴的语言,寄托深远的人生慨望,对扫除唐初所沿习的六朝绮靡诗风,贡献尤大。誉为“岭南第一人”。

感遇·江南有丹橘翻译及注释

翻译
江南丹桔叶茂枝繁,经冬不凋四季常青。
岂止南国地气和暖,而是具有松柏品性。
荐之嘉宾必受称赞,山重水阻如何进献?
命运遭遇往往不一,因果循环奥秘难寻。
只说桃李有果有林,难道丹桔就不成阴?

注释
伊:语助词。岁寒心:意即耐寒的特性。
荐:进奉意。
树:种植意。

感遇·江南有丹橘鉴赏

  诗开头两句,诗人就以饱满的热情,颂扬橘树经得起严冬考验,绘制了一幅江南橘林的美丽图景,形成了一个优美的艺术境界。橘树是果树中的上品,又能经得起严冬风霜的熬煎,终年常绿,因此诗人以丹橘自喻是有深刻含意的。这是诗人借用橘树来比喻自己“受命不迁”、“横而不流”的人格。这里,诗人不仅写了橘树的外形,而在着意表现它坚强不屈的精神,达到了形神的有机结合。同时呈献在读者面前的,并非一棵橘树,而是一片橘林。诗人是在描写包括他自己在内的“群像”。这就使得诗的意境更为深远开阔,形象更为高大生动。

  三、四两句,写橘树的特点。诗人告诉读者橘树的经冬翠绿,并非因为江南气候暖和,而是因为它有着耐寒的本性。在这里,诗人采用的是问答的形式,问得自然出奇,答得分外有味,把橘树本身的特性简明地概括出来。诗人通过“岁寒心”的双关语,一方面巧妙地指出橘树的耐寒本性,同时又用以比喻诗人的高尚美德。这是借橘树的本性写诗人的心灵之美,既是诗中主人公的自我画像,也是当时千万个正直知识分子的品德的写照。从而使诗的主旨又深化了一层。

  下面六句,是叙事,也是抒情。五、六两句是说:这些甜美的丹橘本可以送到远方呈献给尊贵的客人,无奈关山重叠,通道受阻。言下之意,他本可以将贤者推荐给朝廷,可惜道路被阻塞。这两句妙喻天成,不露痕迹。诗人借用眼前的景物,通过丰富的想象,表现了封建社会一个忠君爱国的知识分子,在遭贬的情况下,仍然不甘沉沦,依旧关心国家前途和命运的可贵品质。七、八两句是诗人从感慨中得出的判断:命运的好坏,只是因为遭遇的不同;而这又如同周而复始的自然规律一样,其中的道理实在难以捉摸。这是诗人根据自身经历所发出的感叹。最后两句是紧承“运命”两句而来。诗人大声疾呼:不要只说种桃李,橘树难道不能供人乘凉吗?很清楚,诗人在为橘树鸣不平,也是在为贤者鸣不平。也就是说,贤者能人,不会不如李林甫之流。这两句是对朝廷听信谗言、邪正不辨、严厉斥责,也是全诗的主旨所在。由于诗人有深刻的洞察力和高度的艺术概括力,因此这两句议论写得十分亲切自然,深刻有力,大大增加了诗的内涵。这里运用暗喻来抨击时弊,能发人深思,给人以很大的启迪。

  从结构上看,这首诗短短五十字,构思精巧,结构严密,抒情写意,回环起伏。开头以橘起,最后以橘结,前呼后应,且深化主题。尤其是最后出人意料的设问,震人心弦,增添了诗的艺术魅力. 张九龄诗歌语言生动、比喻贴切,毫无矫揉造作、雕琢晦涩之病。刘熙载在《艺概》中,称张九龄的诗歌“独能超出一格,为李、杜开先”。这一评价是非常恰当的。刘禹锡说九龄“自内职牧始安(今桂林),有瘴疠之叹;自退相守荆户,有拘囚之思。托讽禽鸟,寄词草树,郁然与骚人同风。”就是指这类《感遇诗》。

感遇·江南有丹橘创作背景

  唐玄宗开元二十五年(737年),张九龄由尚书丞相贬为荆州长史。晚年遭馋毁,忠而被贬,“每读韩非《孤愤》,涕泣沾襟”(徐浩《张公神道碑》),遂作《感遇十二首》。

《感遇》张九龄 拼音读音参考

gǎn yù
感遇

jiāng nán yǒu dān jú, jīng dōng yóu lù lín.
江南有丹橘,经冬犹绿林。
qǐ yī dì qì nuǎn? zì yǒu suì hán xīn.
岂伊地气暖?自有岁寒心。
kě yǐ jiàn jiā kè, nài hé zǔ zhòng shēn.
可以荐嘉客,奈何阻重深。
yùn mìng wéi suǒ yù, xún huán bù kě xún.
运命惟所遇,循环不可寻。
tú yán shù táo lǐ, cǐ mù qǐ wú yīn?
徒言树桃李,此木岂无阴?

《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《gǎn yù 》 zhāng jiǔ líng

jiāng nán yǒu dān jú ,jīng dōng yóu lǜ lín 。
qǐ yī dì qì nuǎn ?zì yǒu suì hán xīn 。
kě yǐ jiàn jiā kè ,nài hé zǔ zhòng shēn 。
yùn mìng wéi suǒ yù ,xún huán bú kě xún 。
tú yán shù táo lǐ ,cǐ mù qǐ wú yīn ?

zuò zhě jiǎn jiè (zhāng jiǔ líng )

zhāng jiǔ líng tóu xiàng

zhāng jiǔ líng (678-740) : táng kāi yuán shàng shū chéng xiàng ,shī rén 。zì zǐ shòu ,yī míng bó wù ,hàn zú ,sháo zhōu qǔ jiāng (jīn guǎng dōng sháo guān shì )rén 。zhǎng ān nián jiān jìn shì 。guān zhì zhōng shū shì láng tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì 。hòu bà xiàng ,wéi jīng zhōu zhǎng shǐ 。shī fēng qīng dàn 。yǒu 《qǔ jiāng jí 》。tā shì yī wèi yǒu dǎn shí 、yǒu yuǎn jiàn de zhe míng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā 、shī rén 、míng xiàng 。tā zhōng gěng jìn zhí ,bǐng gōng shǒu zé ,zhí yán gǎn jiàn ,xuǎn xián rèn néng ,bú xùn sī wǎng fǎ ,bú qū yán fù shì ,gǎn yǔ è shì lì zuò dòu zhēng ,wéi “kāi yuán zhī zhì ”zuò chū le jī jí gòng xiàn 。tā de wǔ yán gǔ shī ,yǐ sù liàn zhì pǔ de yǔ yán ,jì tuō shēn yuǎn de rén shēng kǎi wàng ,duì sǎo chú táng chū suǒ yán xí de liù cháo qǐ mí shī fēng ,gòng xiàn yóu dà 。yù wéi “lǐng nán dì yī rén ”。

gǎn yù ·jiāng nán yǒu dān jú fān yì jí zhù shì

fān yì
jiāng nán dān jú yè mào zhī fán ,jīng dōng bú diāo sì jì cháng qīng 。
qǐ zhǐ nán guó dì qì hé nuǎn ,ér shì jù yǒu sōng bǎi pǐn xìng 。
jiàn zhī jiā bīn bì shòu chēng zàn ,shān zhòng shuǐ zǔ rú hé jìn xiàn ?
mìng yùn zāo yù wǎng wǎng bú yī ,yīn guǒ xún huán ào mì nán xún 。
zhī shuō táo lǐ yǒu guǒ yǒu lín ,nán dào dān jú jiù bú chéng yīn ?

zhù shì
yī :yǔ zhù cí 。suì hán xīn :yì jí nài hán de tè xìng 。
jiàn :jìn fèng yì 。
shù :zhǒng zhí yì 。

gǎn yù ·jiāng nán yǒu dān jú jiàn shǎng

  shī kāi tóu liǎng jù ,shī rén jiù yǐ bǎo mǎn de rè qíng ,sòng yáng jú shù jīng dé qǐ yán dōng kǎo yàn ,huì zhì le yī fú jiāng nán jú lín de měi lì tú jǐng ,xíng chéng le yī gè yōu měi de yì shù jìng jiè 。jú shù shì guǒ shù zhōng de shàng pǐn ,yòu néng jīng dé qǐ yán dōng fēng shuāng de áo jiān ,zhōng nián cháng lǜ ,yīn cǐ shī rén yǐ dān jú zì yù shì yǒu shēn kè hán yì de 。zhè shì shī rén jiè yòng jú shù lái bǐ yù zì jǐ “shòu mìng bú qiān ”、“héng ér bú liú ”de rén gé 。zhè lǐ ,shī rén bú jǐn xiě le jú shù de wài xíng ,ér zài zhe yì biǎo xiàn tā jiān qiáng bú qū de jīng shén ,dá dào le xíng shén de yǒu jī jié hé 。tóng shí chéng xiàn zài dú zhě miàn qián de ,bìng fēi yī kē jú shù ,ér shì yī piàn jú lín 。shī rén shì zài miáo xiě bāo kuò tā zì jǐ zài nèi de “qún xiàng ”。zhè jiù shǐ dé shī de yì jìng gèng wéi shēn yuǎn kāi kuò ,xíng xiàng gèng wéi gāo dà shēng dòng 。

  sān 、sì liǎng jù ,xiě jú shù de tè diǎn 。shī rén gào sù dú zhě jú shù de jīng dōng cuì lǜ ,bìng fēi yīn wéi jiāng nán qì hòu nuǎn hé ,ér shì yīn wéi tā yǒu zhe nài hán de běn xìng 。zài zhè lǐ ,shī rén cǎi yòng de shì wèn dá de xíng shì ,wèn dé zì rán chū qí ,dá dé fèn wài yǒu wèi ,bǎ jú shù běn shēn de tè xìng jiǎn míng dì gài kuò chū lái 。shī rén tōng guò “suì hán xīn ”de shuāng guān yǔ ,yī fāng miàn qiǎo miào dì zhǐ chū jú shù de nài hán běn xìng ,tóng shí yòu yòng yǐ bǐ yù shī rén de gāo shàng měi dé 。zhè shì jiè jú shù de běn xìng xiě shī rén de xīn líng zhī měi ,jì shì shī zhōng zhǔ rén gōng de zì wǒ huà xiàng ,yě shì dāng shí qiān wàn gè zhèng zhí zhī shí fèn zǐ de pǐn dé de xiě zhào 。cóng ér shǐ shī de zhǔ zhǐ yòu shēn huà le yī céng 。

  xià miàn liù jù ,shì xù shì ,yě shì shū qíng 。wǔ 、liù liǎng jù shì shuō :zhè xiē tián měi de dān jú běn kě yǐ sòng dào yuǎn fāng chéng xiàn gěi zūn guì de kè rén ,wú nài guān shān zhòng dié ,tōng dào shòu zǔ 。yán xià zhī yì ,tā běn kě yǐ jiāng xián zhě tuī jiàn gěi cháo tíng ,kě xī dào lù bèi zǔ sāi 。zhè liǎng jù miào yù tiān chéng ,bú lù hén jì 。shī rén jiè yòng yǎn qián de jǐng wù ,tōng guò fēng fù de xiǎng xiàng ,biǎo xiàn le fēng jiàn shè huì yī gè zhōng jun1 ài guó de zhī shí fèn zǐ ,zài zāo biǎn de qíng kuàng xià ,réng rán bú gān chén lún ,yī jiù guān xīn guó jiā qián tú hé mìng yùn de kě guì pǐn zhì 。qī 、bā liǎng jù shì shī rén cóng gǎn kǎi zhōng dé chū de pàn duàn :mìng yùn de hǎo huài ,zhī shì yīn wéi zāo yù de bú tóng ;ér zhè yòu rú tóng zhōu ér fù shǐ de zì rán guī lǜ yī yàng ,qí zhōng de dào lǐ shí zài nán yǐ zhuō mō 。zhè shì shī rén gēn jù zì shēn jīng lì suǒ fā chū de gǎn tàn 。zuì hòu liǎng jù shì jǐn chéng “yùn mìng ”liǎng jù ér lái 。shī rén dà shēng jí hū :bú yào zhī shuō zhǒng táo lǐ ,jú shù nán dào bú néng gòng rén chéng liáng ma ?hěn qīng chǔ ,shī rén zài wéi jú shù míng bú píng ,yě shì zài wéi xián zhě míng bú píng 。yě jiù shì shuō ,xián zhě néng rén ,bú huì bú rú lǐ lín fǔ zhī liú 。zhè liǎng jù shì duì cháo tíng tīng xìn chán yán 、xié zhèng bú biàn 、yán lì chì zé ,yě shì quán shī de zhǔ zhǐ suǒ zài 。yóu yú shī rén yǒu shēn kè de dòng chá lì hé gāo dù de yì shù gài kuò lì ,yīn cǐ zhè liǎng jù yì lùn xiě dé shí fèn qīn qiē zì rán ,shēn kè yǒu lì ,dà dà zēng jiā le shī de nèi hán 。zhè lǐ yùn yòng àn yù lái pēng jī shí bì ,néng fā rén shēn sī ,gěi rén yǐ hěn dà de qǐ dí 。

  cóng jié gòu shàng kàn ,zhè shǒu shī duǎn duǎn wǔ shí zì ,gòu sī jīng qiǎo ,jié gòu yán mì ,shū qíng xiě yì ,huí huán qǐ fú 。kāi tóu yǐ jú qǐ ,zuì hòu yǐ jú jié ,qián hū hòu yīng ,qiě shēn huà zhǔ tí 。yóu qí shì zuì hòu chū rén yì liào de shè wèn ,zhèn rén xīn xián ,zēng tiān le shī de yì shù mèi lì . zhāng jiǔ líng shī gē yǔ yán shēng dòng 、bǐ yù tiē qiē ,háo wú jiǎo róu zào zuò 、diāo zhuó huì sè zhī bìng 。liú xī zǎi zài 《yì gài 》zhōng ,chēng zhāng jiǔ líng de shī gē “dú néng chāo chū yī gé ,wéi lǐ 、dù kāi xiān ”。zhè yī píng jià shì fēi cháng qià dāng de 。liú yǔ xī shuō jiǔ líng “zì nèi zhí mù shǐ ān (jīn guì lín ),yǒu zhàng lì zhī tàn ;zì tuì xiàng shǒu jīng hù ,yǒu jū qiú zhī sī 。tuō fěng qín niǎo ,jì cí cǎo shù ,yù rán yǔ sāo rén tóng fēng 。”jiù shì zhǐ zhè lèi 《gǎn yù shī 》。

gǎn yù ·jiāng nán yǒu dān jú chuàng zuò bèi jǐng

  táng xuán zōng kāi yuán èr shí wǔ nián (737nián ),zhāng jiǔ líng yóu shàng shū chéng xiàng biǎn wéi jīng zhōu zhǎng shǐ 。wǎn nián zāo chán huǐ ,zhōng ér bèi biǎn ,“měi dú hán fēi 《gū fèn 》,tì qì zhān jīn ”(xú hào 《zhāng gōng shén dào bēi 》),suí zuò 《gǎn yù shí èr shǒu 》。

《gǎn yù 》zhāng jiǔ líng pīn yīn dú yīn cān kǎo

gǎn yù
gǎn yù

jiāng nán yǒu dān jú, jīng dōng yóu lù lín.
jiāng nán yǒu dān jú ,jīng dōng yóu lǜ lín 。
qǐ yī dì qì nuǎn? zì yǒu suì hán xīn.
qǐ yī dì qì nuǎn ?zì yǒu suì hán xīn 。
kě yǐ jiàn jiā kè, nài hé zǔ zhòng shēn.
kě yǐ jiàn jiā kè ,nài hé zǔ zhòng shēn 。
yùn mìng wéi suǒ yù, xún huán bù kě xún.
yùn mìng wéi suǒ yù ,xún huán bú kě xún 。
tú yán shù táo lǐ, cǐ mù qǐ wú yīn?
tú yán shù táo lǐ ,cǐ mù qǐ wú yīn ?


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

张九龄 张九龄 张九龄(678─740),唐著名政治家、诗人。字子寿,一名博物,韶州曲江(今广东韶关市)人。唐中宗景龙初(707)举进士,任校书郎。唐玄宗先天二年(713),登道侔伊吕科,升任右拾遣。后历任司勋员外郎、中书舍人、桂州都督、中书侍郎等职。曾因张说举荐,任集贤院学士。开元二十一年(733)任宰相,翌年迁中书令,兼修国史。后加金紫光禄大夫。为相贤明,刚直不阿,敢于直谏,主张用人不循资格,设十道采访使。后遭奸相李林甫诽谤、排挤,开元二十四年(736)罢相,自此朝政日渐昏暗,「开元之治」遂告结束。次年贬为荆州长史,不久病卒。工于诗,格调清雅,兴寄深婉,较出色地继承了汉魏诗歌的优良传统,骨峻神竦,思深力遒。其代表作《感遇》诗运用比兴,寄托讽谕,继承阮籍《咏怀》和陈子昂《感遇》诗的优良传统,风格沉挚刚健。有《曲江集》。《全唐诗》录其诗三卷。

张九龄的诗词

  • 赋得自君之出矣
  • 感遇·江南有丹橘
  • 《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 湖口望庐山瀑布水(万丈红泉落)
  • 《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 剪彩
  • 感遇·幽人归独卧
  • 《感遇十二首·其一》感遇十二首·其一张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 林亭咏
  • 感遇十二首·其一
  • 唐代诗词推荐

  • 送人隐居(一作卢逸人隐居)
  • 长安夜雨
  • 《早春寄王汉阳》早春寄王汉阳李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 艳歌
  • 寄茅山何道士
  • 欸乃曲
  • 长信宫二首
  • 润州显济阁晓望
  • 山中访人不遇
  • 诗二首
  • 《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意原文,《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意翻译,《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意赏析,《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自张九龄的作品

    诗词类别

    张九龄的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语