《感遇十二首·其一》感遇十二首·其一张九龄原文、翻译、赏析和诗意

作者:张九龄 朝代:唐代
《感遇十二首·其一》感遇十二首·其一张九龄原文、翻译、赏析和诗意原文

《感遇十二首·其一》 张九龄

兰叶春葳蕤,桂华秋皎洁。
欣欣此生意,自尔为佳节。
谁知林栖者,闻风坐相悦。
草木有本心,何求美人折!

作者简介(张九龄)

张九龄头像

张九龄(678-740) : 唐开元尚书丞相,诗人。字子寿,一名博物,汉族,韶州曲江(今广东韶关市)人。长安年间进士。官至中书侍郎同中书门下平章事。后罢相,为荆州长史。诗风清淡。有《曲江集》。他是一位有胆识、有远见的著名政治家、文学家、诗人、名相。他忠耿尽职,秉公守则,直言敢谏,选贤任能,不徇私枉法,不趋炎附势,敢与恶势力作斗争,为“开元之治”作出了积极贡献。他的五言古诗,以素练质朴的语言,寄托深远的人生慨望,对扫除唐初所沿习的六朝绮靡诗风,贡献尤大。誉为“岭南第一人”。

感遇十二首·其一翻译及注释二

翻译
春天里的幽兰翠叶纷披,秋天里的桂花皎洁清新。
世间的草木勃勃的生机,自然顺应了美好的季节。
谁想到山林隐逸的高人,闻到芬芳因而满怀喜悦。
草木散发香气源于天性,怎么会求观赏者攀折呢!

注释
⑴兰:此指兰草。 葳蕤:枝叶茂盛而纷披
⑵桂华:桂花,“华”同“花”。
⑶生意:生机勃勃
⑷自尔:自然地 。佳节:美好的季节
⑸林栖者:山中隐士
⑹ 坐:因而
⑺本心:天性
⑻美人:指林栖者山林高士、隐士
⑨闻风:闻到芳香。
⑩坐:因为。
⑾葳(wei)蕤(rui):枝叶茂盛而纷披。

感遇十二首·其一注释

①葳蕤(wēi ruí):草木枝叶茂盛的样子。皎洁:这里是形容桂花蕊晶莹、明亮。
②欣欣:草木繁茂而有生机的样子。生意:生气勃勃。自:各自。尔:如此。
③林栖者:栖身于山林间的人,指隐士。闻风:指仰慕兰桂芳洁的风尚。坐:因而。
④本心:草木的根与心(茎干),指天性。

感遇十二首·其一鉴赏

  开元(713-741)后期,唐玄宗沉溺声色,奸佞专权,朝政日趋黑暗。为了规劝玄宗励精图治,张九龄曾撰《千秋金镜录》一部,专门论述前代治乱兴亡的历史教训,并将它作为对皇帝生日的寿礼进献给玄宗。唐玄宗心中不悦,加李林甫的谗谤、排挤,张九龄终于被贬为荆州长史。遭贬后,他曾作《感遇十二首》,运用比兴手法,表现其坚贞清高的品德,抒发自己遭受排挤的忧思。此篇为其第一首。

  诗一开始,用整齐的偶句,突出了两种高雅的植物——春兰与秋桂。屈原《九歌·礼魂》中,有“春兰兮秋菊,长无绝兮终古”句。张九龄是广东曲江人,其地多桂,即景生情,就地取材,把秋菊换成了秋桂,师古而不泥古。兰桂对举,兰举其叶,桂举其花,这是由于对偶句的关系,互文以见义,其实是各各兼包花叶,概指全株。兰用葳蕤来形容,具有茂盛而兼纷披的意思,“葳蕤”两字点出兰草迎春勃发,具有无限的生机。桂用皎洁来形容,桂叶深绿,桂花嫩黄,相映之下,自然有皎明洁净的感觉。“皎洁”两字,精炼简要地点出了秋桂清雅的特征。

  诗的前四句说兰、桂这些“草木君子”只要逢时就会欣欣向荣,生机盎然。兰叶在春风吹拂下“葳蕤”繁茂,桂花在仲秋明月的辉映下更显“皎洁”秀丽。春兰秋桂生意勃发,也给季节带来了荣耀,春、秋因兰、桂而成为美好的季节。这里既包含了朴素的历史唯物主义思想,说明了时势造英雄,英雄壮时势的客观辩证法;也表达了真正的贤人志士只有在政治开明的时代才能施展自己的才华抱负的思想,流露了自己对重新“遇时”的渴望。

  诗的后四句从春兰秋桂芳香袭人的社会效果来委婉地说明自己行芳志洁并非为了求人赏识,以博取高名;象春兰秋桂的香气一样,它博得山林隐士的喜爱,只是客观效果而已;实际上,兰、桂散发芳香并非有意希求人们来折取它,欣赏它,而是纯粹出于它们的本性。“谁知”两字对兰桂来说,大有出乎意料之外的感觉。美人由于闻到了兰桂的芬香,因而发生了爱慕之情。“坐”,犹深也,殊也。表示爱慕之深。诗从无人到有人,是一个突转,诗情也因之而起波澜。“闻风”二字本于《孟子·尽心篇》,其中说:“圣人百世之师也,伯夷柳下惠是也,故闻伯夷之风者,顽夫廉,懦夫有立志,闻柳下惠之风者,薄夫敦,鄙夫宽。奋乎百世之上,百世之下闻者莫不兴起也。”张九龄就把这章中的“闻风”毫不费力地拉来用了,用得这样恰如其分,用得这样自然,用得这样使读者毫不觉得他在用典故,这也是值得一提的。“何求”二字用得斩截有力,它淋漓尽致地将诗人不肯廉价赢得美名的清高志趣给表现出来了。

  这首诗以兰、桂自况,借兰桂之芳香比喻自己的高志美德,使人感到贴切自然,蕴含深厚,耐人寻味。

感遇十二首·其一简析

  此诗系张九龄遭谗被贬为荆州长史时所作,开元末期,唐玄宗沉溺声色,怠慢政事,宠仁口蜜腹剑的李林甫和专事逢迎的牛仙客。牛、李结党,把持朝政,排除异己,朝政更加腐败。张九龄对此十分不满,于是采用传统的比兴手法,托物寓意,作《感遇十二首》。诗人托物言志,以春兰和秋桂的芳洁品质,来比喻自己守正不阿的高尚节操;以春兰和秋桂不因无人采折而失去芬芳美质,来比喻自己的志洁行芳,不求人知的高雅情怀。

  诗一开始用整齐的偶句,以春兰秋桂对举,点出无限生机和清雅高洁之特征。三、四句,写兰桂充满活力却荣而不媚,不求人知之品质。上半首写兰桂,不写人。五、六句以"谁知"急转引出与兰桂同调的山中隐者来。末两句点出无心与物相竞的情怀。

  全诗一面表达了恬淡从容超脱的襟怀,另一面忧谗惧祸的心情也隐然可见。诗以草木照应,旨诣深刻,于咏物背后,寄寓着生活哲理。

《感遇十二首·其一》张九龄 拼音读音参考

gǎn yù shí èr shǒu qí yī
感遇十二首·其一

lán yè chūn wēi ruí, guì huá qiū jiǎo jié.
兰叶春葳蕤,桂华秋皎洁。
xīn xīn cǐ shēng yì, zì ěr wèi jiā jié.
欣欣此生意,自尔为佳节。
shéi zhī lín qī zhě, wén fēng zuò xiāng yuè.
谁知林栖者,闻风坐相悦。
cǎo mù yǒu běn xīn, hé qiú měi rén zhé!
草木有本心,何求美人折!

《感遇十二首·其一》感遇十二首·其一张九龄原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《gǎn yù shí èr shǒu ·qí yī 》 zhāng jiǔ líng

lán yè chūn wēi ruí ,guì huá qiū jiǎo jié 。
xīn xīn cǐ shēng yì ,zì ěr wéi jiā jiē 。
shuí zhī lín qī zhě ,wén fēng zuò xiàng yuè 。
cǎo mù yǒu běn xīn ,hé qiú měi rén shé !

zuò zhě jiǎn jiè (zhāng jiǔ líng )

zhāng jiǔ líng tóu xiàng

zhāng jiǔ líng (678-740) : táng kāi yuán shàng shū chéng xiàng ,shī rén 。zì zǐ shòu ,yī míng bó wù ,hàn zú ,sháo zhōu qǔ jiāng (jīn guǎng dōng sháo guān shì )rén 。zhǎng ān nián jiān jìn shì 。guān zhì zhōng shū shì láng tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì 。hòu bà xiàng ,wéi jīng zhōu zhǎng shǐ 。shī fēng qīng dàn 。yǒu 《qǔ jiāng jí 》。tā shì yī wèi yǒu dǎn shí 、yǒu yuǎn jiàn de zhe míng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā 、shī rén 、míng xiàng 。tā zhōng gěng jìn zhí ,bǐng gōng shǒu zé ,zhí yán gǎn jiàn ,xuǎn xián rèn néng ,bú xùn sī wǎng fǎ ,bú qū yán fù shì ,gǎn yǔ è shì lì zuò dòu zhēng ,wéi “kāi yuán zhī zhì ”zuò chū le jī jí gòng xiàn 。tā de wǔ yán gǔ shī ,yǐ sù liàn zhì pǔ de yǔ yán ,jì tuō shēn yuǎn de rén shēng kǎi wàng ,duì sǎo chú táng chū suǒ yán xí de liù cháo qǐ mí shī fēng ,gòng xiàn yóu dà 。yù wéi “lǐng nán dì yī rén ”。

gǎn yù shí èr shǒu ·qí yī fān yì jí zhù shì èr

fān yì
chūn tiān lǐ de yōu lán cuì yè fēn pī ,qiū tiān lǐ de guì huā jiǎo jié qīng xīn 。
shì jiān de cǎo mù bó bó de shēng jī ,zì rán shùn yīng le měi hǎo de jì jiē 。
shuí xiǎng dào shān lín yǐn yì de gāo rén ,wén dào fēn fāng yīn ér mǎn huái xǐ yuè 。
cǎo mù sàn fā xiāng qì yuán yú tiān xìng ,zěn me huì qiú guān shǎng zhě pān shé ne !

zhù shì
⑴lán :cǐ zhǐ lán cǎo 。 wēi ruí :zhī yè mào shèng ér fēn pī
⑵guì huá :guì huā ,“huá ”tóng “huā ”。
⑶shēng yì :shēng jī bó bó
⑷zì ěr :zì rán dì 。jiā jiē :měi hǎo de jì jiē
⑸lín qī zhě :shān zhōng yǐn shì
⑹ zuò :yīn ér
⑺běn xīn :tiān xìng
⑻měi rén :zhǐ lín qī zhě shān lín gāo shì 、yǐn shì
⑨wén fēng :wén dào fāng xiāng 。
⑩zuò :yīn wéi 。
⑾wēi (wei)ruí (rui):zhī yè mào shèng ér fēn pī 。

gǎn yù shí èr shǒu ·qí yī zhù shì

①wēi ruí (wēi ruí):cǎo mù zhī yè mào shèng de yàng zǐ 。jiǎo jié :zhè lǐ shì xíng róng guì huā ruǐ jīng yíng 、míng liàng 。
②xīn xīn :cǎo mù fán mào ér yǒu shēng jī de yàng zǐ 。shēng yì :shēng qì bó bó 。zì :gè zì 。ěr :rú cǐ 。
③lín qī zhě :qī shēn yú shān lín jiān de rén ,zhǐ yǐn shì 。wén fēng :zhǐ yǎng mù lán guì fāng jié de fēng shàng 。zuò :yīn ér 。
④běn xīn :cǎo mù de gēn yǔ xīn (jīng gàn ),zhǐ tiān xìng 。

gǎn yù shí èr shǒu ·qí yī jiàn shǎng

  kāi yuán (713-741)hòu qī ,táng xuán zōng chén nì shēng sè ,jiān nìng zhuān quán ,cháo zhèng rì qū hēi àn 。wéi le guī quàn xuán zōng lì jīng tú zhì ,zhāng jiǔ líng céng zhuàn 《qiān qiū jīn jìng lù 》yī bù ,zhuān mén lùn shù qián dài zhì luàn xìng wáng de lì shǐ jiāo xùn ,bìng jiāng tā zuò wéi duì huáng dì shēng rì de shòu lǐ jìn xiàn gěi xuán zōng 。táng xuán zōng xīn zhōng bú yuè ,jiā lǐ lín fǔ de chán bàng 、pái jǐ ,zhāng jiǔ líng zhōng yú bèi biǎn wéi jīng zhōu zhǎng shǐ 。zāo biǎn hòu ,tā céng zuò 《gǎn yù shí èr shǒu 》,yùn yòng bǐ xìng shǒu fǎ ,biǎo xiàn qí jiān zhēn qīng gāo de pǐn dé ,shū fā zì jǐ zāo shòu pái jǐ de yōu sī 。cǐ piān wéi qí dì yī shǒu 。

  shī yī kāi shǐ ,yòng zhěng qí de ǒu jù ,tū chū le liǎng zhǒng gāo yǎ de zhí wù ——chūn lán yǔ qiū guì 。qū yuán 《jiǔ gē ·lǐ hún 》zhōng ,yǒu “chūn lán xī qiū jú ,zhǎng wú jué xī zhōng gǔ ”jù 。zhāng jiǔ líng shì guǎng dōng qǔ jiāng rén ,qí dì duō guì ,jí jǐng shēng qíng ,jiù dì qǔ cái ,bǎ qiū jú huàn chéng le qiū guì ,shī gǔ ér bú ní gǔ 。lán guì duì jǔ ,lán jǔ qí yè ,guì jǔ qí huā ,zhè shì yóu yú duì ǒu jù de guān xì ,hù wén yǐ jiàn yì ,qí shí shì gè gè jiān bāo huā yè ,gài zhǐ quán zhū 。lán yòng wēi ruí lái xíng róng ,jù yǒu mào shèng ér jiān fēn pī de yì sī ,“wēi ruí ”liǎng zì diǎn chū lán cǎo yíng chūn bó fā ,jù yǒu wú xiàn de shēng jī 。guì yòng jiǎo jié lái xíng róng ,guì yè shēn lǜ ,guì huā nèn huáng ,xiàng yìng zhī xià ,zì rán yǒu jiǎo míng jié jìng de gǎn jiào 。“jiǎo jié ”liǎng zì ,jīng liàn jiǎn yào dì diǎn chū le qiū guì qīng yǎ de tè zhēng 。

  shī de qián sì jù shuō lán 、guì zhè xiē “cǎo mù jun1 zǐ ”zhī yào féng shí jiù huì xīn xīn xiàng róng ,shēng jī àng rán 。lán yè zài chūn fēng chuī fú xià “wēi ruí ”fán mào ,guì huā zài zhòng qiū míng yuè de huī yìng xià gèng xiǎn “jiǎo jié ”xiù lì 。chūn lán qiū guì shēng yì bó fā ,yě gěi jì jiē dài lái le róng yào ,chūn 、qiū yīn lán 、guì ér chéng wéi měi hǎo de jì jiē 。zhè lǐ jì bāo hán le pǔ sù de lì shǐ wéi wù zhǔ yì sī xiǎng ,shuō míng le shí shì zào yīng xióng ,yīng xióng zhuàng shí shì de kè guān biàn zhèng fǎ ;yě biǎo dá le zhēn zhèng de xián rén zhì shì zhī yǒu zài zhèng zhì kāi míng de shí dài cái néng shī zhǎn zì jǐ de cái huá bào fù de sī xiǎng ,liú lù le zì jǐ duì zhòng xīn “yù shí ”de kě wàng 。

  shī de hòu sì jù cóng chūn lán qiū guì fāng xiāng xí rén de shè huì xiào guǒ lái wěi wǎn dì shuō míng zì jǐ háng fāng zhì jié bìng fēi wéi le qiú rén shǎng shí ,yǐ bó qǔ gāo míng ;xiàng chūn lán qiū guì de xiāng qì yī yàng ,tā bó dé shān lín yǐn shì de xǐ ài ,zhī shì kè guān xiào guǒ ér yǐ ;shí jì shàng ,lán 、guì sàn fā fāng xiāng bìng fēi yǒu yì xī qiú rén men lái shé qǔ tā ,xīn shǎng tā ,ér shì chún cuì chū yú tā men de běn xìng 。“shuí zhī ”liǎng zì duì lán guì lái shuō ,dà yǒu chū hū yì liào zhī wài de gǎn jiào 。měi rén yóu yú wén dào le lán guì de fēn xiāng ,yīn ér fā shēng le ài mù zhī qíng 。“zuò ”,yóu shēn yě ,shū yě 。biǎo shì ài mù zhī shēn 。shī cóng wú rén dào yǒu rén ,shì yī gè tū zhuǎn ,shī qíng yě yīn zhī ér qǐ bō lán 。“wén fēng ”èr zì běn yú 《mèng zǐ ·jìn xīn piān 》,qí zhōng shuō :“shèng rén bǎi shì zhī shī yě ,bó yí liǔ xià huì shì yě ,gù wén bó yí zhī fēng zhě ,wán fū lián ,nuò fū yǒu lì zhì ,wén liǔ xià huì zhī fēng zhě ,báo fū dūn ,bǐ fū kuān 。fèn hū bǎi shì zhī shàng ,bǎi shì zhī xià wén zhě mò bú xìng qǐ yě 。”zhāng jiǔ líng jiù bǎ zhè zhāng zhōng de “wén fēng ”háo bú fèi lì dì lā lái yòng le ,yòng dé zhè yàng qià rú qí fèn ,yòng dé zhè yàng zì rán ,yòng dé zhè yàng shǐ dú zhě háo bú jiào dé tā zài yòng diǎn gù ,zhè yě shì zhí dé yī tí de 。“hé qiú ”èr zì yòng dé zhǎn jié yǒu lì ,tā lín lí jìn zhì dì jiāng shī rén bú kěn lián jià yíng dé měi míng de qīng gāo zhì qù gěi biǎo xiàn chū lái le 。

  zhè shǒu shī yǐ lán 、guì zì kuàng ,jiè lán guì zhī fāng xiāng bǐ yù zì jǐ de gāo zhì měi dé ,shǐ rén gǎn dào tiē qiē zì rán ,yùn hán shēn hòu ,nài rén xún wèi 。

gǎn yù shí èr shǒu ·qí yī jiǎn xī

  cǐ shī xì zhāng jiǔ líng zāo chán bèi biǎn wéi jīng zhōu zhǎng shǐ shí suǒ zuò ,kāi yuán mò qī ,táng xuán zōng chén nì shēng sè ,dài màn zhèng shì ,chǒng rén kǒu mì fù jiàn de lǐ lín fǔ hé zhuān shì féng yíng de niú xiān kè 。niú 、lǐ jié dǎng ,bǎ chí cháo zhèng ,pái chú yì jǐ ,cháo zhèng gèng jiā fǔ bài 。zhāng jiǔ líng duì cǐ shí fèn bú mǎn ,yú shì cǎi yòng chuán tǒng de bǐ xìng shǒu fǎ ,tuō wù yù yì ,zuò 《gǎn yù shí èr shǒu 》。shī rén tuō wù yán zhì ,yǐ chūn lán hé qiū guì de fāng jié pǐn zhì ,lái bǐ yù zì jǐ shǒu zhèng bú ā de gāo shàng jiē cāo ;yǐ chūn lán hé qiū guì bú yīn wú rén cǎi shé ér shī qù fēn fāng měi zhì ,lái bǐ yù zì jǐ de zhì jié háng fāng ,bú qiú rén zhī de gāo yǎ qíng huái 。

  shī yī kāi shǐ yòng zhěng qí de ǒu jù ,yǐ chūn lán qiū guì duì jǔ ,diǎn chū wú xiàn shēng jī hé qīng yǎ gāo jié zhī tè zhēng 。sān 、sì jù ,xiě lán guì chōng mǎn huó lì què róng ér bú mèi ,bú qiú rén zhī zhī pǐn zhì 。shàng bàn shǒu xiě lán guì ,bú xiě rén 。wǔ 、liù jù yǐ "shuí zhī "jí zhuǎn yǐn chū yǔ lán guì tóng diào de shān zhōng yǐn zhě lái 。mò liǎng jù diǎn chū wú xīn yǔ wù xiàng jìng de qíng huái 。

  quán shī yī miàn biǎo dá le tián dàn cóng róng chāo tuō de jīn huái ,lìng yī miàn yōu chán jù huò de xīn qíng yě yǐn rán kě jiàn 。shī yǐ cǎo mù zhào yīng ,zhǐ yì shēn kè ,yú yǒng wù bèi hòu ,jì yù zhe shēng huó zhé lǐ 。

《gǎn yù shí èr shǒu ·qí yī 》zhāng jiǔ líng pīn yīn dú yīn cān kǎo

gǎn yù shí èr shǒu qí yī
gǎn yù shí èr shǒu ·qí yī

lán yè chūn wēi ruí, guì huá qiū jiǎo jié.
lán yè chūn wēi ruí ,guì huá qiū jiǎo jié 。
xīn xīn cǐ shēng yì, zì ěr wèi jiā jié.
xīn xīn cǐ shēng yì ,zì ěr wéi jiā jiē 。
shéi zhī lín qī zhě, wén fēng zuò xiāng yuè.
shuí zhī lín qī zhě ,wén fēng zuò xiàng yuè 。
cǎo mù yǒu běn xīn, hé qiú měi rén zhé!
cǎo mù yǒu běn xīn ,hé qiú měi rén shé !


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

张九龄 张九龄 张九龄(678─740),唐著名政治家、诗人。字子寿,一名博物,韶州曲江(今广东韶关市)人。唐中宗景龙初(707)举进士,任校书郎。唐玄宗先天二年(713),登道侔伊吕科,升任右拾遣。后历任司勋员外郎、中书舍人、桂州都督、中书侍郎等职。曾因张说举荐,任集贤院学士。开元二十一年(733)任宰相,翌年迁中书令,兼修国史。后加金紫光禄大夫。为相贤明,刚直不阿,敢于直谏,主张用人不循资格,设十道采访使。后遭奸相李林甫诽谤、排挤,开元二十四年(736)罢相,自此朝政日渐昏暗,「开元之治」遂告结束。次年贬为荆州长史,不久病卒。工于诗,格调清雅,兴寄深婉,较出色地继承了汉魏诗歌的优良传统,骨峻神竦,思深力遒。其代表作《感遇》诗运用比兴,寄托讽谕,继承阮籍《咏怀》和陈子昂《感遇》诗的优良传统,风格沉挚刚健。有《曲江集》。《全唐诗》录其诗三卷。

张九龄的诗词

  • 感遇·江南有丹橘
  • 《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 感遇十二首·其一
  • 感遇(孤鸿海上来)
  • 归燕诗
  • 《答陆澧》答陆澧张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 感遇·兰叶春葳蕤(感遇十二首)
  • 三月三日登龙山
  • 《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 感遇十二首·其一
  • 唐代诗词推荐

  • 奉和袭美初夏游楞伽精舍次韵
  • 鹭鸶有怀(前东阳王慥使君养一鹭鸶名瑶花)
  • 寿春进祝圣七首。搜扬草泽
  • 吴王古宫井二首
  • 铜雀台怨
  • 玉声亭
  • 送友人游东川
  • 陪冯使君游六首。钓罾潭
  • 题真州精舍
  • 和郭员外题万里桥
  • 《感遇十二首·其一》感遇十二首·其一张九龄原文、翻译、赏析和诗意原文,《感遇十二首·其一》感遇十二首·其一张九龄原文、翻译、赏析和诗意翻译,《感遇十二首·其一》感遇十二首·其一张九龄原文、翻译、赏析和诗意赏析,《感遇十二首·其一》感遇十二首·其一张九龄原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自张九龄的作品

    诗词类别

    张九龄的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语