《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水张九龄原文、翻译、赏析和诗意

作者:张九龄 朝代:唐代
《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水张九龄原文、翻译、赏析和诗意原文

《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》 张九龄

万丈红泉落,迢迢半紫氛。
奔流下杂树,洒落出重云。
日照虹霓似,天清风雨闻。
灵山多秀色,空水共氤氲。
分类: 山水瀑布

作者简介(张九龄)

张九龄头像

张九龄(678-740) : 唐开元尚书丞相,诗人。字子寿,一名博物,汉族,韶州曲江(今广东韶关市)人。长安年间进士。官至中书侍郎同中书门下平章事。后罢相,为荆州长史。诗风清淡。有《曲江集》。他是一位有胆识、有远见的著名政治家、文学家、诗人、名相。他忠耿尽职,秉公守则,直言敢谏,选贤任能,不徇私枉法,不趋炎附势,敢与恶势力作斗争,为“开元之治”作出了积极贡献。他的五言古诗,以素练质朴的语言,寄托深远的人生慨望,对扫除唐初所沿习的六朝绮靡诗风,贡献尤大。誉为“岭南第一人”。

湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水翻译及注释

翻译
韵译
万丈湍飞的瀑布从山间落下,望去像是从遥远的天空降临。
奔腾直泻冲击着一片片杂树,喷洒溅落穿透了一层层浮云。
阳光照耀下如彩虹一样绚烂,天气清和时像风雨一样可闻。
灵异的山峰多具有秀丽景色,天空瀑布相融雾霭一片氤氲。
散译
瀑布从高高的庐山上落下犹如万丈洪泉,远望长长的半山腰,紫气弥漫。
飞流而下的瀑布奔腾着流过层层杂树,飘飘洒洒穿过重重云烟。
红日映照,恰似彩虹当空;天朗气清,如听到风雨声。
庐山到处是秀丽景色,水汽与烟云融为一体,更显出气象万千。

注释
⑴湖口:即鄱阳湖口,当时归洪州大都督府管辖。湖口遥对庐山,能见山头云雾变幻及瀑布在日光映照下闪耀的色彩。庐山,在今江西省。
⑵洪泉:指水丰势强的瀑布。
⑶迢迢(tiáo):形容瀑布之长。紫氛:紫色的水气。
⑷杂树:瀑布岩壁边杂乱的树木。
⑸重云:层云。
⑹虹霓(ní):阳光射入窜的水珠,经过折射、反射形成的自然现象。
⑺天清:天气清朗。闻:听到。
⑻灵山:指庐山。秀色:壮美景色。
⑼空:天空中的云。氤氲(yīn yūn):形容水气弥漫流动。

湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水赏析

  第一句中“万丈洪泉落”,万丈有多高,实在让人难以想象,诗人要表达的正是心中那种不可确凿道出的对匡庐飞瀑雄奇险壮之气势的深深折服与崇爱之情。水自地下往上涌出曰之为泉,诗人以泉喻瀑,言飞瀑如洪泉而落,仿佛是将泉跟倒置了过来,任其泉水喷涌而下、源源不绝,所述情状极为形象,令人啧啧生叹。“迢迢半紫氛”一句状写的则是伴随着瀑布飞落而升腾起的缥缈水气。李白七绝《望庐山瀑布水》开篇就说高峭挺拔的香炉峰在旭日红光的映照下紫气蒸腾,烟雾缭绕,如同幻境一般,张九龄所言的“紫氛”大抵就是这种“日照香炉生紫烟”的神奇气象。迢迢,写雾霭之高;半,写紫雾似将色瀑截断。高高漂浮的水雾尚且只在瀑布半腰,那么洪泉万丈的源头,自然是深隐于一派迷蒙与虚无之中了。

  “奔流下杂树,洒落出重云”。第二联着重于展现瀑布飞泻云天的动感之美。庐山峰青峦秀,嘉木成阴,喷雪鸣雷般的银瀑从几重云外奔流而下,激荡着嶙峋的山岩,穿越过层叠的古木,义无反顾地坠入深密的涧谷,这壮景所带来的强烈视觉震撼富有艺术感染力,大自然那磅礴潇洒的超凡手笔令人钦佩。庐山有景如此,无怪乎自古就赢得”匡庐奇秀甲天下”之盛誉了。

  第三联意在描绘飞瀑在阳光照耀下呈现来的奇幻风采,“日照虹霓似,天清风雨闻”。转写瀑布的色彩和声响。瀑布本如素练,但在晴日阳光的照射下,却幻化出虹霓般七彩缤纷的颜色,绚丽瑰奇;天清气朗之时,本无风雨,但万丈洪泉直泻而下时发出的巨大声响,却使人有急风骤雨杂沓的听觉感受。诗人绘声绘色,以自己独到的感受营造出那亦真亦幻、瑰丽迷人的美妙画面。在湖口远望庐山瀑布,是否真能听到它所发出的巨大声响,并不重要,关键是诗人从万丈洪泉直泻而下的气势中,仿佛听到了风狂雨骤般的杂沓声响。句末的“闻”字与上句的“似”字对举互文,本身就包含了“似闻”的意蕴。这是一种似真似幻的听觉感受,其传神处正在亦真亦幻之间。若认定“闻”字是几十里外清晰听到瀑布的巨响,反而拘泥而失语妙。

  “灵山多秀色,空水共氤氲”,最后一联以山水总括之笔收束全篇。诗人喜爱庐山之毓秀钟灵,故以“灵山”称谓之。“空水”一句由南朝谢灵运《登江中孤屿》一诗化用而来。谢诗云:”云日相辉映,空水共澄鲜。”意指空气和水色都清澄新鲜,诗人此处易“澄鲜”一词为“氤氲”,重在凸显庐山水瀑雾气缭绕、与晴空漫成一片的融融气象。“天地氤氲,万物化醇”(《易经·系辞》),庐山水正是乾坤交合而孕育出来的人间胜境。

  总起来看,诗中所写瀑布水,来自高远,穿过阻碍,摆脱迷雾,得到光照,更闻其声,积天地化成之功,不愧为秀中之杰。形象的比喻诗人遭遇和情怀,所以他在摄取瀑布水什么景象,采用什么手法,选择什么语言,表现什么特点,实则都依照自己的遭遇和情怀来取舍的。这也是此诗具有独特的艺术成就的主要原因。既然瀑布景象就是诗人自我化身,则比喻与被比者一体,其比兴寄托也就易于不露斧凿痕迹。

  相对于李白的七绝《望庐山瀑布水》而言,张九龄的这首五律有着四十字的篇幅,其铺展才思的空间更大。诗人善于运用繁笔,其言瀑布之雄险,以巍峨“灵山”为背景。先直抒“万丈”“迢迢”之豪叹,后辅以“杂树”“重云”为衬托;其言瀑布之绚丽,先描绘“洪泉”“紫氛”的真实所见,后生发出“虹霓”隐隐约约的奇妙幻觉;不仅如此,诗人还以“天清风雨闻”壮其声威,以”空水共氤氲”显其浑然。浓墨重彩而又繁简得当,毫不繁冗,正是诗人技法娴熟的体现。

  作为一首山水诗,这首诗的艺术是独特而成功的。这首诗表面上只是在描写、赞美瀑布景象,有一种欣赏风景、吟咏山水的名士气度。但其中蕴激情,怀壮志,显出诗人胸襟开阔,风度豪放,豪情满怀,其艺术效果是奇妙有味的。“诗言志”,山水即人,这首山水诗是一个成功的例证。

湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水创作背景

  这首诗大约作于张九龄出任洪州都督转桂州都督之时。唐玄宗开元十一年(723年),时为宰相的张说十分赏析张九龄的才华和能力,擢任张九龄为中书舍人。三年后,张说因遭人弹劾被罢相,诗人也随之被贬。旋即,又迁为冀州刺史,他以照顾年迈老母为由上疏奏请固授江南一州。唐玄宗准他“改为洪州都督,俄转桂州都督”,张九龄因获玄宗恩遇对朝廷感恩戴德,也从失去张说依靠的阴郁中走了出来,因自己的才华和德行获得皇帝的肯定而壮志满怀。怀着这样的心情,张九龄写下了这首诗。

《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》张九龄 拼音读音参考

hú kǒu wàng lú shān pù bù quán hú kǒu wàng lú shān pù bù shuǐ
湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水

wàn zhàng hóng quán luò, tiáo tiáo bàn zǐ fēn.
万丈红泉落,迢迢半紫氛。
bēn liú xià zá shù, sǎ luò chū zhòng yún.
奔流下杂树,洒落出重云。
rì zhào hóng ní shì, tiān qīng fēng yǔ wén.
日照虹霓似,天清风雨闻。
líng shān duō xiù sè, kōng shuǐ gòng yīn yūn.
灵山多秀色,空水共氤氲。

《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水张九龄原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《hú kǒu wàng lú shān bào bù quán /hú kǒu wàng lú shān bào bù shuǐ 》 zhāng jiǔ líng

wàn zhàng hóng quán luò ,tiáo tiáo bàn zǐ fēn 。
bēn liú xià zá shù ,sǎ luò chū zhòng yún 。
rì zhào hóng ní sì ,tiān qīng fēng yǔ wén 。
líng shān duō xiù sè ,kōng shuǐ gòng yīn yūn 。
fèn lèi : shān shuǐ bào bù

zuò zhě jiǎn jiè (zhāng jiǔ líng )

zhāng jiǔ líng tóu xiàng

zhāng jiǔ líng (678-740) : táng kāi yuán shàng shū chéng xiàng ,shī rén 。zì zǐ shòu ,yī míng bó wù ,hàn zú ,sháo zhōu qǔ jiāng (jīn guǎng dōng sháo guān shì )rén 。zhǎng ān nián jiān jìn shì 。guān zhì zhōng shū shì láng tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì 。hòu bà xiàng ,wéi jīng zhōu zhǎng shǐ 。shī fēng qīng dàn 。yǒu 《qǔ jiāng jí 》。tā shì yī wèi yǒu dǎn shí 、yǒu yuǎn jiàn de zhe míng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā 、shī rén 、míng xiàng 。tā zhōng gěng jìn zhí ,bǐng gōng shǒu zé ,zhí yán gǎn jiàn ,xuǎn xián rèn néng ,bú xùn sī wǎng fǎ ,bú qū yán fù shì ,gǎn yǔ è shì lì zuò dòu zhēng ,wéi “kāi yuán zhī zhì ”zuò chū le jī jí gòng xiàn 。tā de wǔ yán gǔ shī ,yǐ sù liàn zhì pǔ de yǔ yán ,jì tuō shēn yuǎn de rén shēng kǎi wàng ,duì sǎo chú táng chū suǒ yán xí de liù cháo qǐ mí shī fēng ,gòng xiàn yóu dà 。yù wéi “lǐng nán dì yī rén ”。

hú kǒu wàng lú shān bào bù quán /hú kǒu wàng lú shān bào bù shuǐ fān yì jí zhù shì

fān yì
yùn yì
wàn zhàng tuān fēi de bào bù cóng shān jiān luò xià ,wàng qù xiàng shì cóng yáo yuǎn de tiān kōng jiàng lín 。
bēn téng zhí xiè chōng jī zhe yī piàn piàn zá shù ,pēn sǎ jiàn luò chuān tòu le yī céng céng fú yún 。
yáng guāng zhào yào xià rú cǎi hóng yī yàng xuàn làn ,tiān qì qīng hé shí xiàng fēng yǔ yī yàng kě wén 。
líng yì de shān fēng duō jù yǒu xiù lì jǐng sè ,tiān kōng bào bù xiàng róng wù ǎi yī piàn yīn yūn 。
sàn yì
bào bù cóng gāo gāo de lú shān shàng luò xià yóu rú wàn zhàng hóng quán ,yuǎn wàng zhǎng zhǎng de bàn shān yāo ,zǐ qì mí màn 。
fēi liú ér xià de bào bù bēn téng zhe liú guò céng céng zá shù ,piāo piāo sǎ sǎ chuān guò zhòng zhòng yún yān 。
hóng rì yìng zhào ,qià sì cǎi hóng dāng kōng ;tiān lǎng qì qīng ,rú tīng dào fēng yǔ shēng 。
lú shān dào chù shì xiù lì jǐng sè ,shuǐ qì yǔ yān yún róng wéi yī tǐ ,gèng xiǎn chū qì xiàng wàn qiān 。

zhù shì
⑴hú kǒu :jí pó yáng hú kǒu ,dāng shí guī hóng zhōu dà dōu dū fǔ guǎn xiá 。hú kǒu yáo duì lú shān ,néng jiàn shān tóu yún wù biàn huàn jí bào bù zài rì guāng yìng zhào xià shǎn yào de sè cǎi 。lú shān ,zài jīn jiāng xī shěng 。
⑵hóng quán :zhǐ shuǐ fēng shì qiáng de bào bù 。
⑶tiáo tiáo (tiáo):xíng róng bào bù zhī zhǎng 。zǐ fēn :zǐ sè de shuǐ qì 。
⑷zá shù :bào bù yán bì biān zá luàn de shù mù 。
⑸zhòng yún :céng yún 。
⑹hóng ní (ní):yáng guāng shè rù cuàn de shuǐ zhū ,jīng guò shé shè 、fǎn shè xíng chéng de zì rán xiàn xiàng 。
⑺tiān qīng :tiān qì qīng lǎng 。wén :tīng dào 。
⑻líng shān :zhǐ lú shān 。xiù sè :zhuàng měi jǐng sè 。
⑼kōng :tiān kōng zhōng de yún 。yīn yūn (yīn yūn):xíng róng shuǐ qì mí màn liú dòng 。

hú kǒu wàng lú shān bào bù quán /hú kǒu wàng lú shān bào bù shuǐ shǎng xī

  dì yī jù zhōng “wàn zhàng hóng quán luò ”,wàn zhàng yǒu duō gāo ,shí zài ràng rén nán yǐ xiǎng xiàng ,shī rén yào biǎo dá de zhèng shì xīn zhōng nà zhǒng bú kě què záo dào chū de duì kuāng lú fēi bào xióng qí xiǎn zhuàng zhī qì shì de shēn shēn shé fú yǔ chóng ài zhī qíng 。shuǐ zì dì xià wǎng shàng yǒng chū yuē zhī wéi quán ,shī rén yǐ quán yù bào ,yán fēi bào rú hóng quán ér luò ,fǎng fó shì jiāng quán gēn dǎo zhì le guò lái ,rèn qí quán shuǐ pēn yǒng ér xià 、yuán yuán bú jué ,suǒ shù qíng zhuàng jí wéi xíng xiàng ,lìng rén zé zé shēng tàn 。“tiáo tiáo bàn zǐ fēn ”yī jù zhuàng xiě de zé shì bàn suí zhe bào bù fēi luò ér shēng téng qǐ de piāo miǎo shuǐ qì 。lǐ bái qī jué 《wàng lú shān bào bù shuǐ 》kāi piān jiù shuō gāo qiào tǐng bá de xiāng lú fēng zài xù rì hóng guāng de yìng zhào xià zǐ qì zhēng téng ,yān wù liáo rào ,rú tóng huàn jìng yī bān ,zhāng jiǔ líng suǒ yán de “zǐ fēn ”dà dǐ jiù shì zhè zhǒng “rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān ”de shén qí qì xiàng 。tiáo tiáo ,xiě wù ǎi zhī gāo ;bàn ,xiě zǐ wù sì jiāng sè bào jié duàn 。gāo gāo piāo fú de shuǐ wù shàng qiě zhī zài bào bù bàn yāo ,nà me hóng quán wàn zhàng de yuán tóu ,zì rán shì shēn yǐn yú yī pài mí méng yǔ xū wú zhī zhōng le 。

  “bēn liú xià zá shù ,sǎ luò chū zhòng yún ”。dì èr lián zhe zhòng yú zhǎn xiàn bào bù fēi xiè yún tiān de dòng gǎn zhī měi 。lú shān fēng qīng luán xiù ,jiā mù chéng yīn ,pēn xuě míng léi bān de yín bào cóng jǐ zhòng yún wài bēn liú ér xià ,jī dàng zhe lín xún de shān yán ,chuān yuè guò céng dié de gǔ mù ,yì wú fǎn gù dì zhuì rù shēn mì de jiàn gǔ ,zhè zhuàng jǐng suǒ dài lái de qiáng liè shì jiào zhèn hàn fù yǒu yì shù gǎn rǎn lì ,dà zì rán nà páng bó xiāo sǎ de chāo fán shǒu bǐ lìng rén qīn pèi 。lú shān yǒu jǐng rú cǐ ,wú guài hū zì gǔ jiù yíng dé ”kuāng lú qí xiù jiǎ tiān xià ”zhī shèng yù le 。

  dì sān lián yì zài miáo huì fēi bào zài yáng guāng zhào yào xià chéng xiàn lái de qí huàn fēng cǎi ,“rì zhào hóng ní sì ,tiān qīng fēng yǔ wén ”。zhuǎn xiě bào bù de sè cǎi hé shēng xiǎng 。bào bù běn rú sù liàn ,dàn zài qíng rì yáng guāng de zhào shè xià ,què huàn huà chū hóng ní bān qī cǎi bīn fēn de yán sè ,xuàn lì guī qí ;tiān qīng qì lǎng zhī shí ,běn wú fēng yǔ ,dàn wàn zhàng hóng quán zhí xiè ér xià shí fā chū de jù dà shēng xiǎng ,què shǐ rén yǒu jí fēng zhòu yǔ zá tà de tīng jiào gǎn shòu 。shī rén huì shēng huì sè ,yǐ zì jǐ dú dào de gǎn shòu yíng zào chū nà yì zhēn yì huàn 、guī lì mí rén de měi miào huà miàn 。zài hú kǒu yuǎn wàng lú shān bào bù ,shì fǒu zhēn néng tīng dào tā suǒ fā chū de jù dà shēng xiǎng ,bìng bú zhòng yào ,guān jiàn shì shī rén cóng wàn zhàng hóng quán zhí xiè ér xià de qì shì zhōng ,fǎng fó tīng dào le fēng kuáng yǔ zhòu bān de zá tà shēng xiǎng 。jù mò de “wén ”zì yǔ shàng jù de “sì ”zì duì jǔ hù wén ,běn shēn jiù bāo hán le “sì wén ”de yì yùn 。zhè shì yī zhǒng sì zhēn sì huàn de tīng jiào gǎn shòu ,qí chuán shén chù zhèng zài yì zhēn yì huàn zhī jiān 。ruò rèn dìng “wén ”zì shì jǐ shí lǐ wài qīng xī tīng dào bào bù de jù xiǎng ,fǎn ér jū ní ér shī yǔ miào 。

  “líng shān duō xiù sè ,kōng shuǐ gòng yīn yūn ”,zuì hòu yī lián yǐ shān shuǐ zǒng kuò zhī bǐ shōu shù quán piān 。shī rén xǐ ài lú shān zhī yù xiù zhōng líng ,gù yǐ “líng shān ”chēng wèi zhī 。“kōng shuǐ ”yī jù yóu nán cháo xiè líng yùn 《dēng jiāng zhōng gū yǔ 》yī shī huà yòng ér lái 。xiè shī yún :”yún rì xiàng huī yìng ,kōng shuǐ gòng chéng xiān 。”yì zhǐ kōng qì hé shuǐ sè dōu qīng chéng xīn xiān ,shī rén cǐ chù yì “chéng xiān ”yī cí wéi “yīn yūn ”,zhòng zài tū xiǎn lú shān shuǐ bào wù qì liáo rào 、yǔ qíng kōng màn chéng yī piàn de róng róng qì xiàng 。“tiān dì yīn yūn ,wàn wù huà chún ”(《yì jīng ·xì cí 》),lú shān shuǐ zhèng shì qián kūn jiāo hé ér yùn yù chū lái de rén jiān shèng jìng 。

  zǒng qǐ lái kàn ,shī zhōng suǒ xiě bào bù shuǐ ,lái zì gāo yuǎn ,chuān guò zǔ ài ,bǎi tuō mí wù ,dé dào guāng zhào ,gèng wén qí shēng ,jī tiān dì huà chéng zhī gōng ,bú kuì wéi xiù zhōng zhī jié 。xíng xiàng de bǐ yù shī rén zāo yù hé qíng huái ,suǒ yǐ tā zài shè qǔ bào bù shuǐ shí me jǐng xiàng ,cǎi yòng shí me shǒu fǎ ,xuǎn zé shí me yǔ yán ,biǎo xiàn shí me tè diǎn ,shí zé dōu yī zhào zì jǐ de zāo yù hé qíng huái lái qǔ shě de 。zhè yě shì cǐ shī jù yǒu dú tè de yì shù chéng jiù de zhǔ yào yuán yīn 。jì rán bào bù jǐng xiàng jiù shì shī rén zì wǒ huà shēn ,zé bǐ yù yǔ bèi bǐ zhě yī tǐ ,qí bǐ xìng jì tuō yě jiù yì yú bú lù fǔ záo hén jì 。

  xiàng duì yú lǐ bái de qī jué 《wàng lú shān bào bù shuǐ 》ér yán ,zhāng jiǔ líng de zhè shǒu wǔ lǜ yǒu zhe sì shí zì de piān fú ,qí pù zhǎn cái sī de kōng jiān gèng dà 。shī rén shàn yú yùn yòng fán bǐ ,qí yán bào bù zhī xióng xiǎn ,yǐ wēi é “líng shān ”wéi bèi jǐng 。xiān zhí shū “wàn zhàng ”“tiáo tiáo ”zhī háo tàn ,hòu fǔ yǐ “zá shù ”“zhòng yún ”wéi chèn tuō ;qí yán bào bù zhī xuàn lì ,xiān miáo huì “hóng quán ”“zǐ fēn ”de zhēn shí suǒ jiàn ,hòu shēng fā chū “hóng ní ”yǐn yǐn yuē yuē de qí miào huàn jiào ;bú jǐn rú cǐ ,shī rén hái yǐ “tiān qīng fēng yǔ wén ”zhuàng qí shēng wēi ,yǐ ”kōng shuǐ gòng yīn yūn ”xiǎn qí hún rán 。nóng mò zhòng cǎi ér yòu fán jiǎn dé dāng ,háo bú fán rǒng ,zhèng shì shī rén jì fǎ xián shú de tǐ xiàn 。

  zuò wéi yī shǒu shān shuǐ shī ,zhè shǒu shī de yì shù shì dú tè ér chéng gōng de 。zhè shǒu shī biǎo miàn shàng zhī shì zài miáo xiě 、zàn měi bào bù jǐng xiàng ,yǒu yī zhǒng xīn shǎng fēng jǐng 、yín yǒng shān shuǐ de míng shì qì dù 。dàn qí zhōng yùn jī qíng ,huái zhuàng zhì ,xiǎn chū shī rén xiōng jīn kāi kuò ,fēng dù háo fàng ,háo qíng mǎn huái ,qí yì shù xiào guǒ shì qí miào yǒu wèi de 。“shī yán zhì ”,shān shuǐ jí rén ,zhè shǒu shān shuǐ shī shì yī gè chéng gōng de lì zhèng 。

hú kǒu wàng lú shān bào bù quán /hú kǒu wàng lú shān bào bù shuǐ chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu shī dà yuē zuò yú zhāng jiǔ líng chū rèn hóng zhōu dōu dū zhuǎn guì zhōu dōu dū zhī shí 。táng xuán zōng kāi yuán shí yī nián (723nián ),shí wéi zǎi xiàng de zhāng shuō shí fèn shǎng xī zhāng jiǔ líng de cái huá hé néng lì ,zhuó rèn zhāng jiǔ líng wéi zhōng shū shě rén 。sān nián hòu ,zhāng shuō yīn zāo rén dàn hé bèi bà xiàng ,shī rén yě suí zhī bèi biǎn 。xuán jí ,yòu qiān wéi jì zhōu cì shǐ ,tā yǐ zhào gù nián mài lǎo mǔ wéi yóu shàng shū zòu qǐng gù shòu jiāng nán yī zhōu 。táng xuán zōng zhǔn tā “gǎi wéi hóng zhōu dōu dū ,é zhuǎn guì zhōu dōu dū ”,zhāng jiǔ líng yīn huò xuán zōng ēn yù duì cháo tíng gǎn ēn dài dé ,yě cóng shī qù zhāng shuō yī kào de yīn yù zhōng zǒu le chū lái ,yīn zì jǐ de cái huá hé dé háng huò dé huáng dì de kěn dìng ér zhuàng zhì mǎn huái 。huái zhe zhè yàng de xīn qíng ,zhāng jiǔ líng xiě xià le zhè shǒu shī 。

《hú kǒu wàng lú shān bào bù quán /hú kǒu wàng lú shān bào bù shuǐ 》zhāng jiǔ líng pīn yīn dú yīn cān kǎo

hú kǒu wàng lú shān pù bù quán hú kǒu wàng lú shān pù bù shuǐ
hú kǒu wàng lú shān bào bù quán /hú kǒu wàng lú shān bào bù shuǐ

wàn zhàng hóng quán luò, tiáo tiáo bàn zǐ fēn.
wàn zhàng hóng quán luò ,tiáo tiáo bàn zǐ fēn 。
bēn liú xià zá shù, sǎ luò chū zhòng yún.
bēn liú xià zá shù ,sǎ luò chū zhòng yún 。
rì zhào hóng ní shì, tiān qīng fēng yǔ wén.
rì zhào hóng ní sì ,tiān qīng fēng yǔ wén 。
líng shān duō xiù sè, kōng shuǐ gòng yīn yūn.
líng shān duō xiù sè ,kōng shuǐ gòng yīn yūn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

张九龄 张九龄 张九龄(678─740),唐著名政治家、诗人。字子寿,一名博物,韶州曲江(今广东韶关市)人。唐中宗景龙初(707)举进士,任校书郎。唐玄宗先天二年(713),登道侔伊吕科,升任右拾遣。后历任司勋员外郎、中书舍人、桂州都督、中书侍郎等职。曾因张说举荐,任集贤院学士。开元二十一年(733)任宰相,翌年迁中书令,兼修国史。后加金紫光禄大夫。为相贤明,刚直不阿,敢于直谏,主张用人不循资格,设十道采访使。后遭奸相李林甫诽谤、排挤,开元二十四年(736)罢相,自此朝政日渐昏暗,「开元之治」遂告结束。次年贬为荆州长史,不久病卒。工于诗,格调清雅,兴寄深婉,较出色地继承了汉魏诗歌的优良传统,骨峻神竦,思深力遒。其代表作《感遇》诗运用比兴,寄托讽谕,继承阮籍《咏怀》和陈子昂《感遇》诗的优良传统,风格沉挚刚健。有《曲江集》。《全唐诗》录其诗三卷。

张九龄的诗词

  • 感遇十二首·其四
  • 《感遇·兰叶春葳蕤》张九龄唐诗注释翻译赏析
  • 三月三日登龙山
  • 西江夜行(遥夜人何在)
  • 感遇(江南有丹橘)
  • 《西江夜行》西江夜行张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 感遇十二首·其一
  • 《感遇·江南有丹橘》感遇·江南有丹橘张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 感遇·幽人归独卧
  • 《感遇十二首·其一》感遇十二首·其一张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 代北言怀
  • 过唐校书书斋
  • 赠孟德茂(浩然子)
  • 鲛人潜织
  • 安乐寺童谣
  • 病中春日即事寄主人尚书二首
  • 《上堂开示颂》上堂开示颂黄蘖禅师原文、翻译、赏析和诗意
  • 奉和夏日游山应制
  • 感知上刑部郑侍郎
  • 题严子陵祠二首(后首一作杜荀鹤诗)
  • 《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水张九龄原文、翻译、赏析和诗意原文,《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水张九龄原文、翻译、赏析和诗意翻译,《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水张九龄原文、翻译、赏析和诗意赏析,《湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水》湖口望庐山瀑布泉/湖口望庐山瀑布水张九龄原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自张九龄的作品

    诗词类别

    张九龄的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语