《塞下曲·其一》塞下曲·其一李益原文、翻译、赏析和诗意

作者:李益 朝代:唐代
《塞下曲·其一》塞下曲·其一李益原文、翻译、赏析和诗意原文

《塞下曲·其一》 李益

蕃州部落能结束,朝暮驰猎黄河曲。
燕歌未断塞鸿飞,牧马群嘶边草绿。

作者简介(李益)

李益头像

李益(746-829), 唐代诗人,字君虞,陕西姑臧(今甘肃武威)人,后迁河南郑州。大历四年(769)进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游。

塞下曲·其一点评

  唐代边塞诗不乏雄浑之作,然而毕竟以表现征戍生活的艰险和将士思乡的哀怨为多。即使一些著名的豪唱,也不免夹杂危苦之词或悲凉的情绪。当读者翻到李益这篇塞上之作,感觉便很不同,一下子就会被那天地空阔、人欢马叫的壮丽图景吸引住。它在表现将士生活的满怀豪情和反映西北风光的壮丽动人方面,是比较突出的。

  1.诗中“蕃州”乃泛指西北边地(唐时另有蕃州,治所在今广西宜山县西,与黄河不属),“蕃州部落”则指驻守在黄河河套(“黄河曲”)一带的边防部队。军中将士过着“岁岁金河复玉关,朝朝马策与刀环”的生活,十分艰苦,但又被磨炼得十分坚强骁勇。首句只夸他们“能结束”,即善于戎装打扮。作者通过对将士们英姿飒爽的外形描写,示意读者其善战已不言而喻,所以下句写“驰猎”,不复言“能”而读者自可神会了。

  2.军中驰猎,不比王公们佚游田乐,乃是一种常规的军事训练。健儿们乐此不疲,早晚都在操练,作好随时迎敌的准备。正是“为报如今都护雄,匈奴且莫下云中”(同组诗其四)。“朝暮驰猎黄河曲”的行动,表现出健儿们慷慨激昂、为国献身的精神和决胜信念,句中饱含作者对他们的赞美。

  这两句着重刻画人物和人物的精神风貌,后两句则展现人物活动的辽阔背景。西北高原的景色是这样壮丽:天高云淡,大雁群飞,歌声飘荡在广袤的原野上,马群在绿草地撒欢奔跑,是一片生气蓬勃的气象。

  3.征人们唱的“燕歌”,有人说就是《燕歌行》的曲调。目送远去的飞雁,歌声里诚然有北国战士对家乡的深切怀念。然而,飞鸿望断而“燕歌未断”,这开怀放歌中,也未尝不包含歌唱者对边地的热爱和自豪情怀。如果说这一点在三句中表现尚不明显,那么读末句就毫无疑义了。

  4.“牧马群嘶边草绿”。在赞美西北边地景色的诗句中,它几乎可与“风吹草低见牛羊”的奇句媲美。“风吹草低”句是写高原秋色,所以更见苍凉;而“牧马群嘶”句是写高原之春,所以有油然生意。“绿”字下得绝佳。因三、四对结,上曰“塞鸿飞”,下对以“边草绿”,可见“绿”字是动词化了。它不尽然是一片绿油油的草色,而且写出了“离离原上草”由枯转荣的变化,暗示春天不知不觉又回到草原上。这与后来脍炙人口的王安石的名句“春风又绿江南岸”,都以用“绿”字见胜。在江南,春回大地,是啼鸟唤来的。而塞北的春天,则由马群的欢嘶来迎接。“边草绿”与“牧马群嘶”连文,意味尤长;似乎由于马嘶,边草才绿得更为可爱。诗所表现的壮美豪情是十分可贵的。

《塞下曲·其一》李益 拼音读音参考

sāi xià qū qí yī
塞下曲·其一

fān zhōu bù luò néng jié shù, zhāo mù chí liè huáng hé qū.
蕃州部落能结束,朝暮驰猎黄河曲。
yàn gē wèi duàn sāi hóng fēi, mù mǎ qún sī biān cǎo lǜ.
燕歌未断塞鸿飞,牧马群嘶边草绿。

《塞下曲·其一》塞下曲·其一李益原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《sāi xià qǔ ·qí yī 》 lǐ yì

fān zhōu bù luò néng jié shù ,cháo mù chí liè huáng hé qǔ 。
yàn gē wèi duàn sāi hóng fēi ,mù mǎ qún sī biān cǎo lǜ 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ yì )

lǐ yì tóu xiàng

lǐ yì (746-829), táng dài shī rén ,zì jun1 yú ,shǎn xī gū zāng (jīn gān sù wǔ wēi )rén ,hòu qiān hé nán zhèng zhōu 。dà lì sì nián (769)jìn shì ,chū rèn zhèng xiàn wèi ,jiǔ bú dé shēng qiān ,jiàn zhōng sì nián (783)dēng shū pàn bá cuì kē 。yīn shì tú shī yì ,hòu qì guān zài yàn zhào yī dài màn yóu 。

sāi xià qǔ ·qí yī diǎn píng

  táng dài biān sāi shī bú fá xióng hún zhī zuò ,rán ér bì jìng yǐ biǎo xiàn zhēng shù shēng huó de jiān xiǎn hé jiāng shì sī xiāng de āi yuàn wéi duō 。jí shǐ yī xiē zhe míng de háo chàng ,yě bú miǎn jiá zá wēi kǔ zhī cí huò bēi liáng de qíng xù 。dāng dú zhě fān dào lǐ yì zhè piān sāi shàng zhī zuò ,gǎn jiào biàn hěn bú tóng ,yī xià zǐ jiù huì bèi nà tiān dì kōng kuò 、rén huān mǎ jiào de zhuàng lì tú jǐng xī yǐn zhù 。tā zài biǎo xiàn jiāng shì shēng huó de mǎn huái háo qíng hé fǎn yìng xī běi fēng guāng de zhuàng lì dòng rén fāng miàn ,shì bǐ jiào tū chū de 。

  1.shī zhōng “fān zhōu ”nǎi fàn zhǐ xī běi biān dì (táng shí lìng yǒu fān zhōu ,zhì suǒ zài jīn guǎng xī yí shān xiàn xī ,yǔ huáng hé bú shǔ ),“fān zhōu bù luò ”zé zhǐ zhù shǒu zài huáng hé hé tào (“huáng hé qǔ ”)yī dài de biān fáng bù duì 。jun1 zhōng jiāng shì guò zhe “suì suì jīn hé fù yù guān ,cháo cháo mǎ cè yǔ dāo huán ”de shēng huó ,shí fèn jiān kǔ ,dàn yòu bèi mó liàn dé shí fèn jiān qiáng xiāo yǒng 。shǒu jù zhī kuā tā men “néng jié shù ”,jí shàn yú róng zhuāng dǎ bàn 。zuò zhě tōng guò duì jiāng shì men yīng zī sà shuǎng de wài xíng miáo xiě ,shì yì dú zhě qí shàn zhàn yǐ bú yán ér yù ,suǒ yǐ xià jù xiě “chí liè ”,bú fù yán “néng ”ér dú zhě zì kě shén huì le 。

  2.jun1 zhōng chí liè ,bú bǐ wáng gōng men yì yóu tián lè ,nǎi shì yī zhǒng cháng guī de jun1 shì xùn liàn 。jiàn ér men lè cǐ bú pí ,zǎo wǎn dōu zài cāo liàn ,zuò hǎo suí shí yíng dí de zhǔn bèi 。zhèng shì “wéi bào rú jīn dōu hù xióng ,xiōng nú qiě mò xià yún zhōng ”(tóng zǔ shī qí sì )。“cháo mù chí liè huáng hé qǔ ”de háng dòng ,biǎo xiàn chū jiàn ér men kāng kǎi jī áng 、wéi guó xiàn shēn de jīng shén hé jué shèng xìn niàn ,jù zhōng bǎo hán zuò zhě duì tā men de zàn měi 。

  zhè liǎng jù zhe zhòng kè huà rén wù hé rén wù de jīng shén fēng mào ,hòu liǎng jù zé zhǎn xiàn rén wù huó dòng de liáo kuò bèi jǐng 。xī běi gāo yuán de jǐng sè shì zhè yàng zhuàng lì :tiān gāo yún dàn ,dà yàn qún fēi ,gē shēng piāo dàng zài guǎng mào de yuán yě shàng ,mǎ qún zài lǜ cǎo dì sā huān bēn pǎo ,shì yī piàn shēng qì péng bó de qì xiàng 。

  3.zhēng rén men chàng de “yàn gē ”,yǒu rén shuō jiù shì 《yàn gē háng 》de qǔ diào 。mù sòng yuǎn qù de fēi yàn ,gē shēng lǐ chéng rán yǒu běi guó zhàn shì duì jiā xiāng de shēn qiē huái niàn 。rán ér ,fēi hóng wàng duàn ér “yàn gē wèi duàn ”,zhè kāi huái fàng gē zhōng ,yě wèi cháng bú bāo hán gē chàng zhě duì biān dì de rè ài hé zì háo qíng huái 。rú guǒ shuō zhè yī diǎn zài sān jù zhōng biǎo xiàn shàng bú míng xiǎn ,nà me dú mò jù jiù háo wú yí yì le 。

  4.“mù mǎ qún sī biān cǎo lǜ ”。zài zàn měi xī běi biān dì jǐng sè de shī jù zhōng ,tā jǐ hū kě yǔ “fēng chuī cǎo dī jiàn niú yáng ”de qí jù pì měi 。“fēng chuī cǎo dī ”jù shì xiě gāo yuán qiū sè ,suǒ yǐ gèng jiàn cāng liáng ;ér “mù mǎ qún sī ”jù shì xiě gāo yuán zhī chūn ,suǒ yǐ yǒu yóu rán shēng yì 。“lǜ ”zì xià dé jué jiā 。yīn sān 、sì duì jié ,shàng yuē “sāi hóng fēi ”,xià duì yǐ “biān cǎo lǜ ”,kě jiàn “lǜ ”zì shì dòng cí huà le 。tā bú jìn rán shì yī piàn lǜ yóu yóu de cǎo sè ,ér qiě xiě chū le “lí lí yuán shàng cǎo ”yóu kū zhuǎn róng de biàn huà ,àn shì chūn tiān bú zhī bú jiào yòu huí dào cǎo yuán shàng 。zhè yǔ hòu lái kuài zhì rén kǒu de wáng ān shí de míng jù “chūn fēng yòu lǜ jiāng nán àn ”,dōu yǐ yòng “lǜ ”zì jiàn shèng 。zài jiāng nán ,chūn huí dà dì ,shì tí niǎo huàn lái de 。ér sāi běi de chūn tiān ,zé yóu mǎ qún de huān sī lái yíng jiē 。“biān cǎo lǜ ”yǔ “mù mǎ qún sī ”lián wén ,yì wèi yóu zhǎng ;sì hū yóu yú mǎ sī ,biān cǎo cái lǜ dé gèng wéi kě ài 。shī suǒ biǎo xiàn de zhuàng měi háo qíng shì shí fèn kě guì de 。

《sāi xià qǔ ·qí yī 》lǐ yì pīn yīn dú yīn cān kǎo

sāi xià qū qí yī
sāi xià qǔ ·qí yī

fān zhōu bù luò néng jié shù, zhāo mù chí liè huáng hé qū.
fān zhōu bù luò néng jié shù ,cháo mù chí liè huáng hé qǔ 。
yàn gē wèi duàn sāi hóng fēi, mù mǎ qún sī biān cǎo lǜ.
yàn gē wèi duàn sāi hóng fēi ,mù mǎ qún sī biān cǎo lǜ 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李益 李益 李益(748─827?),字君虞,陇西姑臧(今甘肃武威)人。八岁时,逢安史之乱,西北地区常受到外族侵扰,李益离开家乡。唐代宗大历四年(769)中进士,历任象郑县尉等职位低下的小官。其后弃官而去,游燕、赵间,在藩镇帐下任幕僚十八年,长期征战南北,经过多次战争,所以他对边塞的军旅生活非常熟悉,写了不少描写边塞风光、讴歌战士慷慨激昂为国捐躯的诗歌。在艺术上能够吸收乐府民歌的特点,节奏和谐,语言优美精炼。尤其擅长绝句、七律。至唐宪宗时便因诗名被召为秘书少监、集贤殿学士,官至礼部尚书。有《李君虞诗集》。《唐才子传》卷4有传。

李益的诗词

  • 《夜上受降城闻笛》夜上受降城闻笛李益原文、翻译、赏析和诗意
  • 送诸暨王主簿之任
  • 边思(腰垂锦带佩吴钩)
  • 度破讷沙二首(破讷沙头雁正飞)
  • 诣红楼院寻广宣不遇留题(柿叶翻红霜景秋)
  • 江南曲
  • 兰陵僻居联句
  • 塞下曲四首(蕃州部落能结束)
  • 《塞下曲》塞下曲李益原文、翻译、赏析和诗意
  • 立秋前一日览镜(万事销身外)
  • 唐代诗词推荐

  • 下第寄友人
  • 题弘式和尚院兼呈杜使君
  • 梦仙谣三首
  • 《答陆澧》答陆澧张九龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 郊居
  • 林公
  • 赋得福州白竹扇子(探得轻字)
  • 莲浦谣
  • 时人为黄筌语
  • 秋晚途次
  • 《塞下曲·其一》塞下曲·其一李益原文、翻译、赏析和诗意原文,《塞下曲·其一》塞下曲·其一李益原文、翻译、赏析和诗意翻译,《塞下曲·其一》塞下曲·其一李益原文、翻译、赏析和诗意赏析,《塞下曲·其一》塞下曲·其一李益原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李益的作品

    诗词类别

    李益的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语