《帝京篇》帝京篇骆宾王原文、翻译、赏析和诗意

作者:骆宾王 朝代:唐代
《帝京篇》帝京篇骆宾王原文、翻译、赏析和诗意原文

《帝京篇》 骆宾王

山河千里国,城阙九重门。
不睹皇居壮,安知天子尊。
皇居帝里崤函谷,鹑野龙山侯甸服。
五纬连影集星躔,八水分流横地轴。
秦塞重关一百二,汉家离宫三十六。
桂殿嶔岑对玉楼,椒房窈窕连金屋。
三条九陌丽城隈,万户千门平旦开。
复道斜通鳷鹊观,交衢直指凤凰台。
剑履南宫入,簪缨北阙来。
声名冠寰宇,文物象昭回。
钩陈肃兰戺,璧沼浮槐市。
铜羽应风回,金茎承露起。
校文天禄阁,习战昆明水。
朱邸抗平台,黄扉通戚里。
平台戚里带崇墉,炊金馔玉待鸣钟。
小堂绮帐三千户,大道青楼十二重。
宝盖雕鞍金络马,兰窗绣柱玉盘龙。
绣柱璇题粉壁映,锵金鸣玉王侯盛。
王侯贵人多近臣,朝游北里暮南邻。
陆贾分金将宴喜,陈遵投辖正留宾。
赵李经过密,萧朱交结亲。
丹凤朱城白日暮,青牛绀幰红尘度。
侠客珠弹垂杨道,倡妇银钩采桑路。
倡家桃李自芳菲,京华游侠盛轻肥。
延年女弟双凤入,罗敷使君千骑归。
同心结缕带,连理织成衣。
春朝桂尊尊百味,秋夜兰灯灯九微。
翠幌珠帘不独映,清歌宝瑟自相依。
且论三万六千是,宁知四十九年非。
古来荣利若浮云,人生倚伏信难分。
始见田窦相移夺,俄闻卫霍有功勋。
未厌金陵气,先开石椁文。
朱门无复张公子,灞亭谁畏李将军。
相顾百龄皆有待,居然万化咸应改。
桂枝芳气已销亡,柏梁高宴今何在。
春去春来苦自驰,争名争利徒尔为。
久留郎署终难遇,空扫相门谁见知。
当时一旦擅豪华,自言千载长骄奢。
倏忽抟风生羽翼,须臾失浪委泥沙。
黄雀徒巢桂,青门遂种瓜。
黄金销铄素丝变,一贵一贱交情见。
红颜宿昔白头新,脱粟布衣轻故人。
故人有湮沦,新知无意气。
灰死韩安国,罗伤翟廷尉。
已矣哉,归去来。
马卿辞蜀多文藻,扬雄仕汉乏良媒。
三冬自矜诚足用,十年不调几邅回。
汲黯薪逾积,孙弘阁未开。
谁惜长沙傅,独负洛阳才。
分类: 怀才不遇

作者简介(骆宾王)

骆宾王头像

骆宾王(约619—约687年)字观光,汉族,婺州义乌人(今浙江义乌)。唐初诗人,与王勃、杨炯、卢照邻合称“初唐四杰”。又与富嘉谟并称“富骆”。高宗永徽中为道王李元庆府属,历武功、长安主簿,仪凤三年,入为侍御史,因事下狱,次年遇赦,调露二年除临海丞,不得志,辞官。有集。骆宾王于武则天光宅元年,为起兵扬州反武则天的徐敬业作《代李敬业传檄天下文》,敬业败,亡命不知所之,或云被杀,或云为僧。

帝京篇鉴赏

  这首诗是作者富于现实主义精神的优秀名篇。作于唐高宗上元三年(676)诗人从武功主簿调任明堂主簿时。据《旧唐书·文苑传》记载,这首诗又题《上吏部侍郎帝京篇》,诗的前面曾有一篇“启”,作者投赠给当时的吏部侍郎裴行俭,传遍京畿,“以为绝唱”。

  全诗描绘帝京长安的繁华,颇多壮词,显示出大唐帝国的强盛和蓬勃向上的时代风貌,提出了“未厌金陵气,先开石椁文”的居安思危的警示,抒发了怀才不遇的悲愤。诗的结构严谨,共分四个段落:

  从开头到“黄扉通戚里”为第一段,描绘京城胜状;从“平台戚里带崇牖”到“宁知四十九年非”为第二段,描写王侯贵戚的豪奢习气和下层社会的悠游宴会生活;从“古来荣利若浮云”到“罗伤翟廷尉”,是第三段,描绘上层社会变幻莫测的斗争;“已矣哉”以下抒发个人滞留京都无人赏识的苦闷,气势遒劲。清人沈德潜评介这首诗时说:“首叙形式之雄,宫阙之壮;次述王侯贵戚之奢僭无度,至‘古来’以下,慨世道之变迁;‘已矣哉’以下,伤一己之湮滞。”(《唐诗别裁》)诗中“秦塞重关一百二,汉家离宫三十六”二句,突出帝京长安一代关塞之险与宫阙之胜,气势宏伟,艺术效果极佳,堪称名句,历来脍炙人口。从艺术手法上看,作者在本篇中运用赋法,为盛唐歌行的创作开了新生面,是一篇“卓荤不可一世”(陈熙晋语)的艺术杰作。

  该诗约作于上元三年担任明堂主簿时。诗前有《启》,介绍说是应吏部侍郎“垂索”而作的。该诗取材于汉代京城长安的生活故事,以古喻今,抒情言志,气韵流畅,有如“缀锦贯珠,滔滔洪远”,在当时就被视为绝唱。它不仅是诗人的代表作,更是初唐长篇诗歌的代表作之一,堪与卢照邻的《长安古意》媲美,被称为姊妹篇。

  全诗分为四大部分,第一部分(从“山河千里国”至“黄扉通戚里”),状写长安地理形势的险要奇伟和宫阙的磅礴气势。此部分又分作三个小层次。开篇为五言诗,四句一韵,气势凌历,若千钧之弩,一举破题。“山河千里国,城阙九重门”,对仗工整,以数量词用得最好,“千里”以“九重”相对,给人一种旷远、博大、深邃的气魄。第三句是个假设问句,“不睹皇居壮”。其后的第四句“安知天子尊”,是以否定疑问表示肯定,间接表达赞叹、惊讶等丰富复杂而又强烈的情感。此处化用了《史记·高祖纪》中的典故:“萧丞相作未央宫,立东阙、北阙、前殿、武库、太仓。高祖见城阙壮甚,怒。萧何曰:‘天子以四海为家,非壮丽无以重威,且无令后世有以加也。’高祖乃悦。”只有熟悉这一典故,方能更好体会出这两句诗的意韵。它与开篇两句相互映照,极为形象地概括出泱泱大国的帝都风貌。以上四句统领全篇,为其后的铺叙揭开了序幕。

  第二个小层次描写长安的远景:“皇居帝里崤函谷,鹑野龙山侯甸服。五纬连影集星躔,八水分流横地轴。秦塞重关一百二,汉家离宫三十六。”这六句七言诗,从宏观角度为我们展现了一幅庞大壮丽的立体图景。天地广阔,四面八方,尽收笔底。星光辉映,关山绵亘护卫,沃土抚育,帝京岂能不有!六句诗里连用“五”“八”“一百二”“三十六”等多个数字,非但没有枯燥之感,反而更显典韵奇巧,构成鲜豁之境和独特的景象。此为首句“山河千里国”的细致绘写。

  第三个小层次为长安的近景刻绘:“桂殿嵚崟对玉楼,椒房窈窕连金屋。三条九陌丽城隈,万户千门平旦开。复道斜通鳷鹊观,交衢直指凤凰台。”直入云宵、耀眼辉煌的宫殿,温馨艳冶的禁闱;宽畅而通达的大道,复道凌空,斜巷交织。此为对“皇居壮”的具体刻划。六句诗阐明了帝京的壮观、繁华、气度,不由令人念及天子的尊贵与威严。

  第二部分(“由剑履南宫入”到“宁知四十九年非”)重点描绘长安上流社会王侯贵戚骄奢纵欲的生活。诗人由表面的繁荣昌盛落笔,意在阐释兴衰祸福相倚伏的哲理。此部分又可分为两个层次。诗的前二十六句为第一层次,主要绘写权贵们及其附庸的日常生活。“剑履南宫入,簪缨北阙来。声明冠寰宇,文物象昭回。”细致传神地刻划出享有殊荣的将相们,身佩宝剑,昂然出入宫殿的情景。他们的美名扬于天下,形象题于画阁,业绩载入史册,光荣如同日月。“钩陈肃兰,璧沼浮槐市”,写的是天子的学宫圣境,静穆清幽;学士们漫步泮池、文市,纵论古今于青槐之下,何等的风流儒雅!教化之推行,言路之广开,由此可见一斑!“铜羽应风回,金茎承露起”,既写景又抒情。那展翅翱翔的铜乌殷勤地探测着风云的变幻,期盼国泰民安;那高擎金盘的仙掌虔诚地承接着玉露,祈愿天子万寿无疆!“校文天禄阁,习战昆明水”,指的是文武百将各司其职,文将治国安邦,武将戍边拓疆。“朱邸抗平台,黄扉通戚里”,说的是权贵们的居所,如同皇帝的离宫一样众多华丽。他们不但身居华屋而且饮食考究,“炊金馔玉待鸣钟”,真是气派。“小堂绮窗三千户,大道青楼十二重”是他们娱乐的场所。娼优之多可想而知。她们是由于统治阶级生活需要而滋生的附属阶层。她们的生活自然也豪华奢靡:“宝盖雕鞍金络马,兰窗绣柱玉盘龙。”这样的生活是“朝游北里暮南邻”的锵金鸣玉的王侯贵人所带来的。除了北里南邻的“多近臣”,还有那些失势的旧臣元老和专宠的新贵:“陆贾分金将燕喜,陈遵投辖正留宾。赵李经过密,萧朱交结亲。”他们也都有各自的活动场所和享乐消遣之法,游说饮宴,兴高采烈,逍遥自得。这是朝廷之外的另一番热闹景象。

  第二个层次是描绘长安的夜生活,从暮色苍茫到更深漏残,绿杨青桑道上,车如流水马如龙。一边是艳若桃李的娼妓,一边是年少英俊的侠客。碧纱帐里,彩珠帘内,皇帝与宠妃,使君与罗敷,出双入对,相互依偎,厮守之状如胶似漆。歌舞场上,轻歌曼舞。王公贵人,歌儿舞女,沉迷于灯红酒绿的梦幻里。他们便是如此浑浑噩噩度过自己的一生,岂能如蘧伯玉一般,“年五十而知四十九年非”呢?现实是残酷的,乐极必定生悲。因而诗人在第三部分(从“古来荣利若浮云”至“罗伤翟廷尉”)以其精练灵活的笔触,描绘出一幅动人心弦的历史画卷,把西汉一代帝王将相、皇亲国戚你死我活的残酷的斗争景象和世态人情的炎凉,状写得淋漓尽致。考究用典,精到的议论,生动的描绘,细腻的抒情,惊醒的诘问,交叉使用,纵横捭阖,举重若轻地记录了帝京上层社会的生活史。这部分重点揭示了封建统治阶级的腐朽和无法逃脱的没落命运。

  “古来荣利若浮云,人生倚伏信难分”!从古到今,统治阶级都是一样的。诗人生活的武则天时代,朝廷内部争权夺利激烈,酷吏罗织罪名陷害忠良,正所谓“倏忽搏风生羽翼,须臾失浪委泥沙。”有谁能够掌握自己的命运呢?面对唐朝的现实,诗人发出无可奈何的慨然而叹:“已矣哉,归去来”!继而诗人列举了汉代著名的贤才志士,他们的升迁湮滞,都不取决于个人学识才智的高低,而取决于统治者的好恶。司马相如辞赋再佳,怎奈景帝不喜欢辞赋,只得回到临邛卖酒为生;后来武帝赏识他的辞赋,经过狗监的推荐,才被召任为郎。扬雄学识尽管渊博,然而成、哀、平三位皇帝都不赏识他,他也就无法被提升。“十年不调几邅回”,语意双关,既指张释之十年为骑郎事,也是叹息自己十年没升迁的境遇。汲黯因为直谏而遭到忌恨,贾谊因为才高而被谗言所害。这一结尾,婉转地表达了忠直之士难以被容纳之意。

  沈德谮曾这样评论《帝京篇》:“作帝京篇,自应冠冕堂皇,敷陈主德。此因己之不遇而言,故始盛而以衰飒终也。首叙形势之雄,次述王侯贵戚之奢侈无度。至古来以下,慨世道变迁。已矣哉以下,伤一己之湮滞,此非诗之正声也。”诗论家评诗,立场不同,标准各异,结论自然相左。陈熙晋曾反驳沈祐谮说:“窃谓不然,夫陈思王京洛之篇,每涉斗鸡走马;谢眺金陵之曲,不离绿水朱楼,未闻例效班、张,同其研铄。此诗为上吏部而作,借汉家之故事,喻身世于本朝,本在摅情,非关应制。……篇末自述邅回,毫无所请之意,露于言表。显以贾生自负,想见卓荦不可一世之概。非天下才不能作是论也。沈说非是。”按如今的理解,沈祐谮所说的“次述王侯贵戚之奢侈无度”,并不是该诗的缺点,反而是其生命力之所在。诗人以汉事讽唐,大胆揭露统治阶层的荒淫腐败,以至于“衰飒”,也正是其最富有现实意义之处。

  《帝京篇》的特色,正象闻一多先生所评论的那样,是“洋洋洒洒的宏篇巨作,为宫体诗的一个巨变。仅仅篇幅大没有什么,要紧的是背面有厚积的力量撑持着。这力量是前人谓之‘气势’,其实就是感情。所以卢骆的来到,能使人麻痹了百余年的心灵复活。有感情,所以卢骆的作品,正如杜甫所预言的,‘不废江河万古流’。”

  这首诗是呈给吏部侍郎的,因此内容比《长安古意》庄重严肃 ,气势也更大。形式上较为自由活泼,七言中间以五言或三言,长短句交错,或振荡其势,或回旋其姿。铺叙、抒情、议论也各尽其妙。词藻富丽,铿锵有力,虽然承袭陈隋之遗,但已“体制雅骚,翩翩合度”,为歌行体辟出了一条宽阔的新路。

帝京篇创作背景

  此诗作于唐高宗上元三年(676)诗人从武功主簿调任明堂主簿时。据《旧唐书·文苑传》记载,这首诗又题《上吏部侍郎帝京篇》,诗的前面曾有一篇“启”,作者投赠给当时的吏部侍郎裴行俭,传遍京畿,“以为绝唱”。

《帝京篇》骆宾王 拼音读音参考

dì jīng piān
帝京篇

shān hé qiān lǐ guó, chéng què jiǔ zhòng mén.
山河千里国,城阙九重门。
bù dǔ huáng jū zhuàng, ān zhī tiān zǐ zūn.
不睹皇居壮,安知天子尊。
huáng jū dì lǐ xiáo hán gǔ, chún yě lóng shān hóu diān fú.
皇居帝里崤函谷,鹑野龙山侯甸服。
wǔ wěi lián yǐng jí xīng chán, bā shuǐ fèn liú héng dì zhóu.
五纬连影集星躔,八水分流横地轴。
qín sāi zhòng guān yī bǎi èr, hàn jiā lí gōng sān shí liù.
秦塞重关一百二,汉家离宫三十六。
guì diàn qīn cén duì yù lóu, jiāo fáng yǎo tiǎo lián jīn wū.
桂殿嶔岑对玉楼,椒房窈窕连金屋。
sān tiáo jiǔ mò lì chéng wēi, wàn hù qiān mén píng dàn kāi.
三条九陌丽城隈,万户千门平旦开。
fù dào xié tōng zhī què guān, jiāo qú zhí zhǐ fèng huáng tái.
复道斜通鳷鹊观,交衢直指凤凰台。
jiàn lǚ nán gōng rù, zān yīng běi quē lái.
剑履南宫入,簪缨北阙来。
shēng míng guān huán yǔ, wén wù xiàng zhāo huí.
声名冠寰宇,文物象昭回。
gōu chén sù lán shì, bì zhǎo fú huái shì.
钩陈肃兰戺,璧沼浮槐市。
tóng yǔ yīng fēng huí, jīn jīng chéng lù qǐ.
铜羽应风回,金茎承露起。
xiào wén tiān lù gé, xí zhàn kūn míng shuǐ.
校文天禄阁,习战昆明水。
zhū dǐ kàng píng tái, huáng fēi tōng qī lǐ.
朱邸抗平台,黄扉通戚里。
píng tái qī lǐ dài chóng yōng, chuī jīn zhuàn yù dài míng zhōng.
平台戚里带崇墉,炊金馔玉待鸣钟。
xiǎo táng qǐ zhàng sān qiān hù, dà dào qīng lóu shí èr chóng.
小堂绮帐三千户,大道青楼十二重。
bǎo gài diāo ān jīn luò mǎ, lán chuāng xiù zhù yù pán lóng.
宝盖雕鞍金络马,兰窗绣柱玉盘龙。
xiù zhù xuán tí fěn bì yìng, qiāng jīn míng yù wáng hóu shèng.
绣柱璇题粉壁映,锵金鸣玉王侯盛。
wáng hóu guì rén duō jìn chén, cháo yóu běi lǐ mù nán lín.
王侯贵人多近臣,朝游北里暮南邻。
lù jiǎ fēn jīn jiāng yàn xǐ, chén zūn tóu xiá zhèng liú bīn.
陆贾分金将宴喜,陈遵投辖正留宾。
zhào lǐ jīng guò mì, xiāo zhū jiāo jié qīn.
赵李经过密,萧朱交结亲。
dān fèng zhū chéng bái rì mù, qīng niú gàn xiǎn hóng chén dù.
丹凤朱城白日暮,青牛绀幰红尘度。
xiá kè zhū dàn chuí yáng dào, chàng fù yín gōu cǎi sāng lù.
侠客珠弹垂杨道,倡妇银钩采桑路。
chàng jiā táo lǐ zì fāng fēi, jīng huá yóu xiá shèng qīng féi.
倡家桃李自芳菲,京华游侠盛轻肥。
yán nián nǚ dì shuāng fèng rù, luó fū shǐ jūn qiān qí guī.
延年女弟双凤入,罗敷使君千骑归。
tóng xīn jié lǚ dài, lián lǐ zhī chéng yī.
同心结缕带,连理织成衣。
chūn cháo guì zūn zūn bǎi wèi, qiū yè lán dēng dēng jiǔ wēi.
春朝桂尊尊百味,秋夜兰灯灯九微。
cuì huǎng zhū lián bù dú yìng, qīng gē bǎo sè zì xiāng yī.
翠幌珠帘不独映,清歌宝瑟自相依。
qiě lùn sān wàn liù qiān shì, níng zhī sì shí jiǔ nián fēi.
且论三万六千是,宁知四十九年非。
gǔ lái róng lì ruò fú yún, rén shēng yǐ fú xìn nán fēn.
古来荣利若浮云,人生倚伏信难分。
shǐ jiàn tián dòu xiāng yí duó, é wén wèi huò yǒu gōng xūn.
始见田窦相移夺,俄闻卫霍有功勋。
wèi yàn jīn líng qì, xiān kāi shí guǒ wén.
未厌金陵气,先开石椁文。
zhū mén wú fù zhāng gōng zǐ, bà tíng shuí wèi lǐ jiāng jūn.
朱门无复张公子,灞亭谁畏李将军。
xiāng gù bǎi líng jiē yǒu dài, jū rán wàn huà xián yīng gǎi.
相顾百龄皆有待,居然万化咸应改。
guì zhī fāng qì yǐ xiāo wáng, bǎi liáng gāo yàn jīn hé zài.
桂枝芳气已销亡,柏梁高宴今何在。
chūn qù chūn lái kǔ zì chí, zhēng míng zhēng lì tú ěr wèi.
春去春来苦自驰,争名争利徒尔为。
jiǔ liú láng shǔ zhōng nán yù, kōng sǎo xiāng mén shuí jiàn zhī.
久留郎署终难遇,空扫相门谁见知。
dāng shí yī dàn shàn háo huá, zì yán qiān zǎi zhǎng jiāo shē.
当时一旦擅豪华,自言千载长骄奢。
shū hū tuán fēng shēng yǔ yì, xū yú shī làng wěi ní shā.
倏忽抟风生羽翼,须臾失浪委泥沙。
huáng què tú cháo guì, qīng mén suì zhòng guā.
黄雀徒巢桂,青门遂种瓜。
huáng jīn xiāo shuò sù sī biàn, yī guì yī jiàn jiāo qíng jiàn.
黄金销铄素丝变,一贵一贱交情见。
hóng yán sù xī bái tóu xīn, tuō sù bù yī qīng gù rén.
红颜宿昔白头新,脱粟布衣轻故人。
gù rén yǒu yān lún, xīn zhī wú yì qì.
故人有湮沦,新知无意气。
huī sǐ hán ān guó, luó shāng dí tíng wèi.
灰死韩安国,罗伤翟廷尉。
yǐ yǐ zāi, guī qù lái.
已矣哉,归去来。
mǎ qīng cí shǔ duō wén zǎo, yáng xióng shì hàn fá liáng méi.
马卿辞蜀多文藻,扬雄仕汉乏良媒。
sān dōng zì jīn chéng zú yòng, shí nián bù tiáo jǐ zhān huí.
三冬自矜诚足用,十年不调几邅回。
jí àn xīn yú jī, sūn hóng gé wèi kāi.
汲黯薪逾积,孙弘阁未开。
shuí xī cháng shā fù, dú fù luò yáng cái.
谁惜长沙傅,独负洛阳才。

《帝京篇》帝京篇骆宾王原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《dì jīng piān 》 luò bīn wáng

shān hé qiān lǐ guó ,chéng què jiǔ zhòng mén 。
bú dǔ huáng jū zhuàng ,ān zhī tiān zǐ zūn 。
huáng jū dì lǐ xiáo hán gǔ ,chún yě lóng shān hóu diàn fú 。
wǔ wěi lián yǐng jí xīng chán ,bā shuǐ fèn liú héng dì zhóu 。
qín sāi zhòng guān yī bǎi èr ,hàn jiā lí gōng sān shí liù 。
guì diàn qīn cén duì yù lóu ,jiāo fáng yǎo tiǎo lián jīn wū 。
sān tiáo jiǔ mò lì chéng wēi ,wàn hù qiān mén píng dàn kāi 。
fù dào xié tōng zhī què guān ,jiāo qú zhí zhǐ fèng huáng tái 。
jiàn lǚ nán gōng rù ,zān yīng běi què lái 。
shēng míng guàn huán yǔ ,wén wù xiàng zhāo huí 。
gōu chén sù lán yí ,bì zhǎo fú huái shì 。
tóng yǔ yīng fēng huí ,jīn jīng chéng lù qǐ 。
xiào wén tiān lù gé ,xí zhàn kūn míng shuǐ 。
zhū dǐ kàng píng tái ,huáng fēi tōng qī lǐ 。
píng tái qī lǐ dài chóng yōng ,chuī jīn zhuàn yù dài míng zhōng 。
xiǎo táng qǐ zhàng sān qiān hù ,dà dào qīng lóu shí èr zhòng 。
bǎo gài diāo ān jīn luò mǎ ,lán chuāng xiù zhù yù pán lóng 。
xiù zhù xuán tí fěn bì yìng ,qiāng jīn míng yù wáng hóu shèng 。
wáng hóu guì rén duō jìn chén ,cháo yóu běi lǐ mù nán lín 。
lù jiǎ fèn jīn jiāng yàn xǐ ,chén zūn tóu xiá zhèng liú bīn 。
zhào lǐ jīng guò mì ,xiāo zhū jiāo jié qīn 。
dān fèng zhū chéng bái rì mù ,qīng niú gàn xiǎn hóng chén dù 。
xiá kè zhū dàn chuí yáng dào ,chàng fù yín gōu cǎi sāng lù 。
chàng jiā táo lǐ zì fāng fēi ,jīng huá yóu xiá shèng qīng féi 。
yán nián nǚ dì shuāng fèng rù ,luó fū shǐ jun1 qiān qí guī 。
tóng xīn jié lǚ dài ,lián lǐ zhī chéng yī 。
chūn cháo guì zūn zūn bǎi wèi ,qiū yè lán dēng dēng jiǔ wēi 。
cuì huǎng zhū lián bú dú yìng ,qīng gē bǎo sè zì xiàng yī 。
qiě lùn sān wàn liù qiān shì ,níng zhī sì shí jiǔ nián fēi 。
gǔ lái róng lì ruò fú yún ,rén shēng yǐ fú xìn nán fèn 。
shǐ jiàn tián dòu xiàng yí duó ,é wén wèi huò yǒu gōng xūn 。
wèi yàn jīn líng qì ,xiān kāi shí guǒ wén 。
zhū mén wú fù zhāng gōng zǐ ,bà tíng shuí wèi lǐ jiāng jun1 。
xiàng gù bǎi líng jiē yǒu dài ,jū rán wàn huà xián yīng gǎi 。
guì zhī fāng qì yǐ xiāo wáng ,bǎi liáng gāo yàn jīn hé zài 。
chūn qù chūn lái kǔ zì chí ,zhēng míng zhēng lì tú ěr wéi 。
jiǔ liú láng shǔ zhōng nán yù ,kōng sǎo xiàng mén shuí jiàn zhī 。
dāng shí yī dàn shàn háo huá ,zì yán qiān zǎi zhǎng jiāo shē 。
shū hū tuán fēng shēng yǔ yì ,xū yú shī làng wěi ní shā 。
huáng què tú cháo guì ,qīng mén suí zhǒng guā 。
huáng jīn xiāo shuò sù sī biàn ,yī guì yī jiàn jiāo qíng jiàn 。
hóng yán xiǔ xī bái tóu xīn ,tuō sù bù yī qīng gù rén 。
gù rén yǒu yān lún ,xīn zhī wú yì qì 。
huī sǐ hán ān guó ,luó shāng zhái tíng wèi 。
yǐ yǐ zāi ,guī qù lái 。
mǎ qīng cí shǔ duō wén zǎo ,yáng xióng shì hàn fá liáng méi 。
sān dōng zì jīn chéng zú yòng ,shí nián bú diào jǐ zhān huí 。
jí àn xīn yú jī ,sūn hóng gé wèi kāi 。
shuí xī zhǎng shā fù ,dú fù luò yáng cái 。
fèn lèi : huái cái bú yù

zuò zhě jiǎn jiè (luò bīn wáng )

luò bīn wáng tóu xiàng

luò bīn wáng (yuē 619—yuē 687nián )zì guān guāng ,hàn zú ,wù zhōu yì wū rén (jīn zhè jiāng yì wū )。táng chū shī rén ,yǔ wáng bó 、yáng jiǒng 、lú zhào lín hé chēng “chū táng sì jié ”。yòu yǔ fù jiā mó bìng chēng “fù luò ”。gāo zōng yǒng huī zhōng wéi dào wáng lǐ yuán qìng fǔ shǔ ,lì wǔ gōng 、zhǎng ān zhǔ bù ,yí fèng sān nián ,rù wéi shì yù shǐ ,yīn shì xià yù ,cì nián yù shè ,diào lù èr nián chú lín hǎi chéng ,bú dé zhì ,cí guān 。yǒu jí 。luò bīn wáng yú wǔ zé tiān guāng zhái yuán nián ,wéi qǐ bīng yáng zhōu fǎn wǔ zé tiān de xú jìng yè zuò 《dài lǐ jìng yè chuán xí tiān xià wén 》,jìng yè bài ,wáng mìng bú zhī suǒ zhī ,huò yún bèi shā ,huò yún wéi sēng 。

dì jīng piān jiàn shǎng

  zhè shǒu shī shì zuò zhě fù yú xiàn shí zhǔ yì jīng shén de yōu xiù míng piān 。zuò yú táng gāo zōng shàng yuán sān nián (676)shī rén cóng wǔ gōng zhǔ bù diào rèn míng táng zhǔ bù shí 。jù 《jiù táng shū ·wén yuàn chuán 》jì zǎi ,zhè shǒu shī yòu tí 《shàng lì bù shì láng dì jīng piān 》,shī de qián miàn céng yǒu yī piān “qǐ ”,zuò zhě tóu zèng gěi dāng shí de lì bù shì láng péi háng jiǎn ,chuán biàn jīng jī ,“yǐ wéi jué chàng ”。

  quán shī miáo huì dì jīng zhǎng ān de fán huá ,pō duō zhuàng cí ,xiǎn shì chū dà táng dì guó de qiáng shèng hé péng bó xiàng shàng de shí dài fēng mào ,tí chū le “wèi yàn jīn líng qì ,xiān kāi shí guǒ wén ”de jū ān sī wēi de jǐng shì ,shū fā le huái cái bú yù de bēi fèn 。shī de jié gòu yán jǐn ,gòng fèn sì gè duàn luò :

  cóng kāi tóu dào “huáng fēi tōng qī lǐ ”wéi dì yī duàn ,miáo huì jīng chéng shèng zhuàng ;cóng “píng tái qī lǐ dài chóng yǒu ”dào “níng zhī sì shí jiǔ nián fēi ”wéi dì èr duàn ,miáo xiě wáng hóu guì qī de háo shē xí qì hé xià céng shè huì de yōu yóu yàn huì shēng huó ;cóng “gǔ lái róng lì ruò fú yún ”dào “luó shāng zhái tíng wèi ”,shì dì sān duàn ,miáo huì shàng céng shè huì biàn huàn mò cè de dòu zhēng ;“yǐ yǐ zāi ”yǐ xià shū fā gè rén zhì liú jīng dōu wú rén shǎng shí de kǔ mèn ,qì shì qiú jìn 。qīng rén shěn dé qián píng jiè zhè shǒu shī shí shuō :“shǒu xù xíng shì zhī xióng ,gōng què zhī zhuàng ;cì shù wáng hóu guì qī zhī shē jiàn wú dù ,zhì ‘gǔ lái ’yǐ xià ,kǎi shì dào zhī biàn qiān ;‘yǐ yǐ zāi ’yǐ xià ,shāng yī jǐ zhī yān zhì 。”(《táng shī bié cái 》)shī zhōng “qín sāi zhòng guān yī bǎi èr ,hàn jiā lí gōng sān shí liù ”èr jù ,tū chū dì jīng zhǎng ān yī dài guān sāi zhī xiǎn yǔ gōng què zhī shèng ,qì shì hóng wěi ,yì shù xiào guǒ jí jiā ,kān chēng míng jù ,lì lái kuài zhì rén kǒu 。cóng yì shù shǒu fǎ shàng kàn ,zuò zhě zài běn piān zhōng yùn yòng fù fǎ ,wéi shèng táng gē háng de chuàng zuò kāi le xīn shēng miàn ,shì yī piān “zhuó hūn bú kě yī shì ”(chén xī jìn yǔ )de yì shù jié zuò 。

  gāi shī yuē zuò yú shàng yuán sān nián dān rèn míng táng zhǔ bù shí 。shī qián yǒu 《qǐ 》,jiè shào shuō shì yīng lì bù shì láng “chuí suǒ ”ér zuò de 。gāi shī qǔ cái yú hàn dài jīng chéng zhǎng ān de shēng huó gù shì ,yǐ gǔ yù jīn ,shū qíng yán zhì ,qì yùn liú chàng ,yǒu rú “zhuì jǐn guàn zhū ,tāo tāo hóng yuǎn ”,zài dāng shí jiù bèi shì wéi jué chàng 。tā bú jǐn shì shī rén de dài biǎo zuò ,gèng shì chū táng zhǎng piān shī gē de dài biǎo zuò zhī yī ,kān yǔ lú zhào lín de 《zhǎng ān gǔ yì 》pì měi ,bèi chēng wéi zǐ mèi piān 。

  quán shī fèn wéi sì dà bù fèn ,dì yī bù fèn (cóng “shān hé qiān lǐ guó ”zhì “huáng fēi tōng qī lǐ ”),zhuàng xiě zhǎng ān dì lǐ xíng shì de xiǎn yào qí wěi hé gōng què de páng bó qì shì 。cǐ bù fèn yòu fèn zuò sān gè xiǎo céng cì 。kāi piān wéi wǔ yán shī ,sì jù yī yùn ,qì shì líng lì ,ruò qiān jun1 zhī nǔ ,yī jǔ pò tí 。“shān hé qiān lǐ guó ,chéng què jiǔ zhòng mén ”,duì zhàng gōng zhěng ,yǐ shù liàng cí yòng dé zuì hǎo ,“qiān lǐ ”yǐ “jiǔ zhòng ”xiàng duì ,gěi rén yī zhǒng kuàng yuǎn 、bó dà 、shēn suì de qì pò 。dì sān jù shì gè jiǎ shè wèn jù ,“bú dǔ huáng jū zhuàng ”。qí hòu de dì sì jù “ān zhī tiān zǐ zūn ”,shì yǐ fǒu dìng yí wèn biǎo shì kěn dìng ,jiān jiē biǎo dá zàn tàn 、jīng yà děng fēng fù fù zá ér yòu qiáng liè de qíng gǎn 。cǐ chù huà yòng le 《shǐ jì ·gāo zǔ jì 》zhōng de diǎn gù :“xiāo chéng xiàng zuò wèi yāng gōng ,lì dōng què 、běi què 、qián diàn 、wǔ kù 、tài cāng 。gāo zǔ jiàn chéng què zhuàng shèn ,nù 。xiāo hé yuē :‘tiān zǐ yǐ sì hǎi wéi jiā ,fēi zhuàng lì wú yǐ zhòng wēi ,qiě wú lìng hòu shì yǒu yǐ jiā yě 。’gāo zǔ nǎi yuè 。”zhī yǒu shú xī zhè yī diǎn gù ,fāng néng gèng hǎo tǐ huì chū zhè liǎng jù shī de yì yùn 。tā yǔ kāi piān liǎng jù xiàng hù yìng zhào ,jí wéi xíng xiàng dì gài kuò chū yāng yāng dà guó de dì dōu fēng mào 。yǐ shàng sì jù tǒng lǐng quán piān ,wéi qí hòu de pù xù jiē kāi le xù mù 。

  dì èr gè xiǎo céng cì miáo xiě zhǎng ān de yuǎn jǐng :“huáng jū dì lǐ xiáo hán gǔ ,chún yě lóng shān hóu diàn fú 。wǔ wěi lián yǐng jí xīng chán ,bā shuǐ fèn liú héng dì zhóu 。qín sāi zhòng guān yī bǎi èr ,hàn jiā lí gōng sān shí liù 。”zhè liù jù qī yán shī ,cóng hóng guān jiǎo dù wéi wǒ men zhǎn xiàn le yī fú páng dà zhuàng lì de lì tǐ tú jǐng 。tiān dì guǎng kuò ,sì miàn bā fāng ,jìn shōu bǐ dǐ 。xīng guāng huī yìng ,guān shān mián gèn hù wèi ,wò tǔ fǔ yù ,dì jīng qǐ néng bú yǒu !liù jù shī lǐ lián yòng “wǔ ”“bā ”“yī bǎi èr ”“sān shí liù ”děng duō gè shù zì ,fēi dàn méi yǒu kū zào zhī gǎn ,fǎn ér gèng xiǎn diǎn yùn qí qiǎo ,gòu chéng xiān huō zhī jìng hé dú tè de jǐng xiàng 。cǐ wéi shǒu jù “shān hé qiān lǐ guó ”de xì zhì huì xiě 。

  dì sān gè xiǎo céng cì wéi zhǎng ān de jìn jǐng kè huì :“guì diàn qīn yín duì yù lóu ,jiāo fáng yǎo tiǎo lián jīn wū 。sān tiáo jiǔ mò lì chéng wēi ,wàn hù qiān mén píng dàn kāi 。fù dào xié tōng zhī què guān ,jiāo qú zhí zhǐ fèng huáng tái 。”zhí rù yún xiāo 、yào yǎn huī huáng de gōng diàn ,wēn xīn yàn yě de jìn wéi ;kuān chàng ér tōng dá de dà dào ,fù dào líng kōng ,xié xiàng jiāo zhī 。cǐ wéi duì “huáng jū zhuàng ”de jù tǐ kè huá 。liù jù shī chǎn míng le dì jīng de zhuàng guān 、fán huá 、qì dù ,bú yóu lìng rén niàn jí tiān zǐ de zūn guì yǔ wēi yán 。

  dì èr bù fèn (“yóu jiàn lǚ nán gōng rù ”dào “níng zhī sì shí jiǔ nián fēi ”)zhòng diǎn miáo huì zhǎng ān shàng liú shè huì wáng hóu guì qī jiāo shē zòng yù de shēng huó 。shī rén yóu biǎo miàn de fán róng chāng shèng luò bǐ ,yì zài chǎn shì xìng shuāi huò fú xiàng yǐ fú de zhé lǐ 。cǐ bù fèn yòu kě fèn wéi liǎng gè céng cì 。shī de qián èr shí liù jù wéi dì yī céng cì ,zhǔ yào huì xiě quán guì men jí qí fù yōng de rì cháng shēng huó 。“jiàn lǚ nán gōng rù ,zān yīng běi què lái 。shēng míng guàn huán yǔ ,wén wù xiàng zhāo huí 。”xì zhì chuán shén dì kè huá chū xiǎng yǒu shū róng de jiāng xiàng men ,shēn pèi bǎo jiàn ,áng rán chū rù gōng diàn de qíng jǐng 。tā men de měi míng yáng yú tiān xià ,xíng xiàng tí yú huà gé ,yè jì zǎi rù shǐ cè ,guāng róng rú tóng rì yuè 。“gōu chén sù lán ,bì zhǎo fú huái shì ”,xiě de shì tiān zǐ de xué gōng shèng jìng ,jìng mù qīng yōu ;xué shì men màn bù pàn chí 、wén shì ,zòng lùn gǔ jīn yú qīng huái zhī xià ,hé děng de fēng liú rú yǎ !jiāo huà zhī tuī háng ,yán lù zhī guǎng kāi ,yóu cǐ kě jiàn yī bān !“tóng yǔ yīng fēng huí ,jīn jīng chéng lù qǐ ”,jì xiě jǐng yòu shū qíng 。nà zhǎn chì áo xiáng de tóng wū yīn qín dì tàn cè zhe fēng yún de biàn huàn ,qī pàn guó tài mín ān ;nà gāo qíng jīn pán de xiān zhǎng qián chéng dì chéng jiē zhe yù lù ,qí yuàn tiān zǐ wàn shòu wú jiāng !“xiào wén tiān lù gé ,xí zhàn kūn míng shuǐ ”,zhǐ de shì wén wǔ bǎi jiāng gè sī qí zhí ,wén jiāng zhì guó ān bāng ,wǔ jiāng shù biān tuò jiāng 。“zhū dǐ kàng píng tái ,huáng fēi tōng qī lǐ ”,shuō de shì quán guì men de jū suǒ ,rú tóng huáng dì de lí gōng yī yàng zhòng duō huá lì 。tā men bú dàn shēn jū huá wū ér qiě yǐn shí kǎo jiū ,“chuī jīn zhuàn yù dài míng zhōng ”,zhēn shì qì pài 。“xiǎo táng qǐ chuāng sān qiān hù ,dà dào qīng lóu shí èr zhòng ”shì tā men yú lè de chǎng suǒ 。chāng yōu zhī duō kě xiǎng ér zhī 。tā men shì yóu yú tǒng zhì jiē jí shēng huó xū yào ér zī shēng de fù shǔ jiē céng 。tā men de shēng huó zì rán yě háo huá shē mí :“bǎo gài diāo ān jīn luò mǎ ,lán chuāng xiù zhù yù pán lóng 。”zhè yàng de shēng huó shì “cháo yóu běi lǐ mù nán lín ”de qiāng jīn míng yù de wáng hóu guì rén suǒ dài lái de 。chú le běi lǐ nán lín de “duō jìn chén ”,hái yǒu nà xiē shī shì de jiù chén yuán lǎo hé zhuān chǒng de xīn guì :“lù jiǎ fèn jīn jiāng yàn xǐ ,chén zūn tóu xiá zhèng liú bīn 。zhào lǐ jīng guò mì ,xiāo zhū jiāo jié qīn 。”tā men yě dōu yǒu gè zì de huó dòng chǎng suǒ hé xiǎng lè xiāo qiǎn zhī fǎ ,yóu shuō yǐn yàn ,xìng gāo cǎi liè ,xiāo yáo zì dé 。zhè shì cháo tíng zhī wài de lìng yī fān rè nào jǐng xiàng 。

  dì èr gè céng cì shì miáo huì zhǎng ān de yè shēng huó ,cóng mù sè cāng máng dào gèng shēn lòu cán ,lǜ yáng qīng sāng dào shàng ,chē rú liú shuǐ mǎ rú lóng 。yī biān shì yàn ruò táo lǐ de chāng jì ,yī biān shì nián shǎo yīng jun4 de xiá kè 。bì shā zhàng lǐ ,cǎi zhū lián nèi ,huáng dì yǔ chǒng fēi ,shǐ jun1 yǔ luó fū ,chū shuāng rù duì ,xiàng hù yī wēi ,sī shǒu zhī zhuàng rú jiāo sì qī 。gē wǔ chǎng shàng ,qīng gē màn wǔ 。wáng gōng guì rén ,gē ér wǔ nǚ ,chén mí yú dēng hóng jiǔ lǜ de mèng huàn lǐ 。tā men biàn shì rú cǐ hún hún è è dù guò zì jǐ de yī shēng ,qǐ néng rú qú bó yù yī bān ,“nián wǔ shí ér zhī sì shí jiǔ nián fēi ”ne ?xiàn shí shì cán kù de ,lè jí bì dìng shēng bēi 。yīn ér shī rén zài dì sān bù fèn (cóng “gǔ lái róng lì ruò fú yún ”zhì “luó shāng zhái tíng wèi ”)yǐ qí jīng liàn líng huó de bǐ chù ,miáo huì chū yī fú dòng rén xīn xián de lì shǐ huà juàn ,bǎ xī hàn yī dài dì wáng jiāng xiàng 、huáng qīn guó qī nǐ sǐ wǒ huó de cán kù de dòu zhēng jǐng xiàng hé shì tài rén qíng de yán liáng ,zhuàng xiě dé lín lí jìn zhì 。kǎo jiū yòng diǎn ,jīng dào de yì lùn ,shēng dòng de miáo huì ,xì nì de shū qíng ,jīng xǐng de jié wèn ,jiāo chā shǐ yòng ,zòng héng bǎi hé ,jǔ zhòng ruò qīng dì jì lù le dì jīng shàng céng shè huì de shēng huó shǐ 。zhè bù fèn zhòng diǎn jiē shì le fēng jiàn tǒng zhì jiē jí de fǔ xiǔ hé wú fǎ táo tuō de méi luò mìng yùn 。

  “gǔ lái róng lì ruò fú yún ,rén shēng yǐ fú xìn nán fèn ”!cóng gǔ dào jīn ,tǒng zhì jiē jí dōu shì yī yàng de 。shī rén shēng huó de wǔ zé tiān shí dài ,cháo tíng nèi bù zhēng quán duó lì jī liè ,kù lì luó zhī zuì míng xiàn hài zhōng liáng ,zhèng suǒ wèi “shū hū bó fēng shēng yǔ yì ,xū yú shī làng wěi ní shā 。”yǒu shuí néng gòu zhǎng wò zì jǐ de mìng yùn ne ?miàn duì táng cháo de xiàn shí ,shī rén fā chū wú kě nài hé de kǎi rán ér tàn :“yǐ yǐ zāi ,guī qù lái ”!jì ér shī rén liè jǔ le hàn dài zhe míng de xián cái zhì shì ,tā men de shēng qiān yān zhì ,dōu bú qǔ jué yú gè rén xué shí cái zhì de gāo dī ,ér qǔ jué yú tǒng zhì zhě de hǎo è 。sī mǎ xiàng rú cí fù zài jiā ,zěn nài jǐng dì bú xǐ huān cí fù ,zhī dé huí dào lín qióng mài jiǔ wéi shēng ;hòu lái wǔ dì shǎng shí tā de cí fù ,jīng guò gǒu jiān de tuī jiàn ,cái bèi zhào rèn wéi láng 。yáng xióng xué shí jìn guǎn yuān bó ,rán ér chéng 、āi 、píng sān wèi huáng dì dōu bú shǎng shí tā ,tā yě jiù wú fǎ bèi tí shēng 。“shí nián bú diào jǐ zhān huí ”,yǔ yì shuāng guān ,jì zhǐ zhāng shì zhī shí nián wéi qí láng shì ,yě shì tàn xī zì jǐ shí nián méi shēng qiān de jìng yù 。jí àn yīn wéi zhí jiàn ér zāo dào jì hèn ,jiǎ yì yīn wéi cái gāo ér bèi chán yán suǒ hài 。zhè yī jié wěi ,wǎn zhuǎn dì biǎo dá le zhōng zhí zhī shì nán yǐ bèi róng nà zhī yì 。

  shěn dé zèn céng zhè yàng píng lùn 《dì jīng piān 》:“zuò dì jīng piān ,zì yīng guàn miǎn táng huáng ,fū chén zhǔ dé 。cǐ yīn jǐ zhī bú yù ér yán ,gù shǐ shèng ér yǐ shuāi sà zhōng yě 。shǒu xù xíng shì zhī xióng ,cì shù wáng hóu guì qī zhī shē chǐ wú dù 。zhì gǔ lái yǐ xià ,kǎi shì dào biàn qiān 。yǐ yǐ zāi yǐ xià ,shāng yī jǐ zhī yān zhì ,cǐ fēi shī zhī zhèng shēng yě 。”shī lùn jiā píng shī ,lì chǎng bú tóng ,biāo zhǔn gè yì ,jié lùn zì rán xiàng zuǒ 。chén xī jìn céng fǎn bó shěn yòu zèn shuō :“qiè wèi bú rán ,fū chén sī wáng jīng luò zhī piān ,měi shè dòu jī zǒu mǎ ;xiè tiào jīn líng zhī qǔ ,bú lí lǜ shuǐ zhū lóu ,wèi wén lì xiào bān 、zhāng ,tóng qí yán shuò 。cǐ shī wéi shàng lì bù ér zuò ,jiè hàn jiā zhī gù shì ,yù shēn shì yú běn cháo ,běn zài shū qíng ,fēi guān yīng zhì 。……piān mò zì shù zhān huí ,háo wú suǒ qǐng zhī yì ,lù yú yán biǎo 。xiǎn yǐ jiǎ shēng zì fù ,xiǎng jiàn zhuó luò bú kě yī shì zhī gài 。fēi tiān xià cái bú néng zuò shì lùn yě 。shěn shuō fēi shì 。”àn rú jīn de lǐ jiě ,shěn yòu zèn suǒ shuō de “cì shù wáng hóu guì qī zhī shē chǐ wú dù ”,bìng bú shì gāi shī de quē diǎn ,fǎn ér shì qí shēng mìng lì zhī suǒ zài 。shī rén yǐ hàn shì fěng táng ,dà dǎn jiē lù tǒng zhì jiē céng de huāng yín fǔ bài ,yǐ zhì yú “shuāi sà ”,yě zhèng shì qí zuì fù yǒu xiàn shí yì yì zhī chù 。

  《dì jīng piān 》de tè sè ,zhèng xiàng wén yī duō xiān shēng suǒ píng lùn de nà yàng ,shì “yáng yáng sǎ sǎ de hóng piān jù zuò ,wéi gōng tǐ shī de yī gè jù biàn 。jǐn jǐn piān fú dà méi yǒu shí me ,yào jǐn de shì bèi miàn yǒu hòu jī de lì liàng chēng chí zhe 。zhè lì liàng shì qián rén wèi zhī ‘qì shì ’,qí shí jiù shì gǎn qíng 。suǒ yǐ lú luò de lái dào ,néng shǐ rén má bì le bǎi yú nián de xīn líng fù huó 。yǒu gǎn qíng ,suǒ yǐ lú luò de zuò pǐn ,zhèng rú dù fǔ suǒ yù yán de ,‘bú fèi jiāng hé wàn gǔ liú ’。”

  zhè shǒu shī shì chéng gěi lì bù shì láng de ,yīn cǐ nèi róng bǐ 《zhǎng ān gǔ yì 》zhuāng zhòng yán sù ,qì shì yě gèng dà 。xíng shì shàng jiào wéi zì yóu huó pō ,qī yán zhōng jiān yǐ wǔ yán huò sān yán ,zhǎng duǎn jù jiāo cuò ,huò zhèn dàng qí shì ,huò huí xuán qí zī 。pù xù 、shū qíng 、yì lùn yě gè jìn qí miào 。cí zǎo fù lì ,kēng qiāng yǒu lì ,suī rán chéng xí chén suí zhī yí ,dàn yǐ “tǐ zhì yǎ sāo ,piān piān hé dù ”,wéi gē háng tǐ pì chū le yī tiáo kuān kuò de xīn lù 。

dì jīng piān chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī zuò yú táng gāo zōng shàng yuán sān nián (676)shī rén cóng wǔ gōng zhǔ bù diào rèn míng táng zhǔ bù shí 。jù 《jiù táng shū ·wén yuàn chuán 》jì zǎi ,zhè shǒu shī yòu tí 《shàng lì bù shì láng dì jīng piān 》,shī de qián miàn céng yǒu yī piān “qǐ ”,zuò zhě tóu zèng gěi dāng shí de lì bù shì láng péi háng jiǎn ,chuán biàn jīng jī ,“yǐ wéi jué chàng ”。

《dì jīng piān 》luò bīn wáng pīn yīn dú yīn cān kǎo

dì jīng piān
dì jīng piān

shān hé qiān lǐ guó, chéng què jiǔ zhòng mén.
shān hé qiān lǐ guó ,chéng què jiǔ zhòng mén 。
bù dǔ huáng jū zhuàng, ān zhī tiān zǐ zūn.
bú dǔ huáng jū zhuàng ,ān zhī tiān zǐ zūn 。
huáng jū dì lǐ xiáo hán gǔ, chún yě lóng shān hóu diān fú.
huáng jū dì lǐ xiáo hán gǔ ,chún yě lóng shān hóu diàn fú 。
wǔ wěi lián yǐng jí xīng chán, bā shuǐ fèn liú héng dì zhóu.
wǔ wěi lián yǐng jí xīng chán ,bā shuǐ fèn liú héng dì zhóu 。
qín sāi zhòng guān yī bǎi èr, hàn jiā lí gōng sān shí liù.
qín sāi zhòng guān yī bǎi èr ,hàn jiā lí gōng sān shí liù 。
guì diàn qīn cén duì yù lóu, jiāo fáng yǎo tiǎo lián jīn wū.
guì diàn qīn cén duì yù lóu ,jiāo fáng yǎo tiǎo lián jīn wū 。
sān tiáo jiǔ mò lì chéng wēi, wàn hù qiān mén píng dàn kāi.
sān tiáo jiǔ mò lì chéng wēi ,wàn hù qiān mén píng dàn kāi 。
fù dào xié tōng zhī què guān, jiāo qú zhí zhǐ fèng huáng tái.
fù dào xié tōng zhī què guān ,jiāo qú zhí zhǐ fèng huáng tái 。
jiàn lǚ nán gōng rù, zān yīng běi quē lái.
jiàn lǚ nán gōng rù ,zān yīng běi què lái 。
shēng míng guān huán yǔ, wén wù xiàng zhāo huí.
shēng míng guàn huán yǔ ,wén wù xiàng zhāo huí 。
gōu chén sù lán shì, bì zhǎo fú huái shì.
gōu chén sù lán yí ,bì zhǎo fú huái shì 。
tóng yǔ yīng fēng huí, jīn jīng chéng lù qǐ.
tóng yǔ yīng fēng huí ,jīn jīng chéng lù qǐ 。
xiào wén tiān lù gé, xí zhàn kūn míng shuǐ.
xiào wén tiān lù gé ,xí zhàn kūn míng shuǐ 。
zhū dǐ kàng píng tái, huáng fēi tōng qī lǐ.
zhū dǐ kàng píng tái ,huáng fēi tōng qī lǐ 。
píng tái qī lǐ dài chóng yōng, chuī jīn zhuàn yù dài míng zhōng.
píng tái qī lǐ dài chóng yōng ,chuī jīn zhuàn yù dài míng zhōng 。
xiǎo táng qǐ zhàng sān qiān hù, dà dào qīng lóu shí èr chóng.
xiǎo táng qǐ zhàng sān qiān hù ,dà dào qīng lóu shí èr zhòng 。
bǎo gài diāo ān jīn luò mǎ, lán chuāng xiù zhù yù pán lóng.
bǎo gài diāo ān jīn luò mǎ ,lán chuāng xiù zhù yù pán lóng 。
xiù zhù xuán tí fěn bì yìng, qiāng jīn míng yù wáng hóu shèng.
xiù zhù xuán tí fěn bì yìng ,qiāng jīn míng yù wáng hóu shèng 。
wáng hóu guì rén duō jìn chén, cháo yóu běi lǐ mù nán lín.
wáng hóu guì rén duō jìn chén ,cháo yóu běi lǐ mù nán lín 。
lù jiǎ fēn jīn jiāng yàn xǐ, chén zūn tóu xiá zhèng liú bīn.
lù jiǎ fèn jīn jiāng yàn xǐ ,chén zūn tóu xiá zhèng liú bīn 。
zhào lǐ jīng guò mì, xiāo zhū jiāo jié qīn.
zhào lǐ jīng guò mì ,xiāo zhū jiāo jié qīn 。
dān fèng zhū chéng bái rì mù, qīng niú gàn xiǎn hóng chén dù.
dān fèng zhū chéng bái rì mù ,qīng niú gàn xiǎn hóng chén dù 。
xiá kè zhū dàn chuí yáng dào, chàng fù yín gōu cǎi sāng lù.
xiá kè zhū dàn chuí yáng dào ,chàng fù yín gōu cǎi sāng lù 。
chàng jiā táo lǐ zì fāng fēi, jīng huá yóu xiá shèng qīng féi.
chàng jiā táo lǐ zì fāng fēi ,jīng huá yóu xiá shèng qīng féi 。
yán nián nǚ dì shuāng fèng rù, luó fū shǐ jūn qiān qí guī.
yán nián nǚ dì shuāng fèng rù ,luó fū shǐ jun1 qiān qí guī 。
tóng xīn jié lǚ dài, lián lǐ zhī chéng yī.
tóng xīn jié lǚ dài ,lián lǐ zhī chéng yī 。
chūn cháo guì zūn zūn bǎi wèi, qiū yè lán dēng dēng jiǔ wēi.
chūn cháo guì zūn zūn bǎi wèi ,qiū yè lán dēng dēng jiǔ wēi 。
cuì huǎng zhū lián bù dú yìng, qīng gē bǎo sè zì xiāng yī.
cuì huǎng zhū lián bú dú yìng ,qīng gē bǎo sè zì xiàng yī 。
qiě lùn sān wàn liù qiān shì, níng zhī sì shí jiǔ nián fēi.
qiě lùn sān wàn liù qiān shì ,níng zhī sì shí jiǔ nián fēi 。
gǔ lái róng lì ruò fú yún, rén shēng yǐ fú xìn nán fēn.
gǔ lái róng lì ruò fú yún ,rén shēng yǐ fú xìn nán fèn 。
shǐ jiàn tián dòu xiāng yí duó, é wén wèi huò yǒu gōng xūn.
shǐ jiàn tián dòu xiàng yí duó ,é wén wèi huò yǒu gōng xūn 。
wèi yàn jīn líng qì, xiān kāi shí guǒ wén.
wèi yàn jīn líng qì ,xiān kāi shí guǒ wén 。
zhū mén wú fù zhāng gōng zǐ, bà tíng shuí wèi lǐ jiāng jūn.
zhū mén wú fù zhāng gōng zǐ ,bà tíng shuí wèi lǐ jiāng jun1 。
xiāng gù bǎi líng jiē yǒu dài, jū rán wàn huà xián yīng gǎi.
xiàng gù bǎi líng jiē yǒu dài ,jū rán wàn huà xián yīng gǎi 。
guì zhī fāng qì yǐ xiāo wáng, bǎi liáng gāo yàn jīn hé zài.
guì zhī fāng qì yǐ xiāo wáng ,bǎi liáng gāo yàn jīn hé zài 。
chūn qù chūn lái kǔ zì chí, zhēng míng zhēng lì tú ěr wèi.
chūn qù chūn lái kǔ zì chí ,zhēng míng zhēng lì tú ěr wéi 。
jiǔ liú láng shǔ zhōng nán yù, kōng sǎo xiāng mén shuí jiàn zhī.
jiǔ liú láng shǔ zhōng nán yù ,kōng sǎo xiàng mén shuí jiàn zhī 。
dāng shí yī dàn shàn háo huá, zì yán qiān zǎi zhǎng jiāo shē.
dāng shí yī dàn shàn háo huá ,zì yán qiān zǎi zhǎng jiāo shē 。
shū hū tuán fēng shēng yǔ yì, xū yú shī làng wěi ní shā.
shū hū tuán fēng shēng yǔ yì ,xū yú shī làng wěi ní shā 。
huáng què tú cháo guì, qīng mén suì zhòng guā.
huáng què tú cháo guì ,qīng mén suí zhǒng guā 。
huáng jīn xiāo shuò sù sī biàn, yī guì yī jiàn jiāo qíng jiàn.
huáng jīn xiāo shuò sù sī biàn ,yī guì yī jiàn jiāo qíng jiàn 。
hóng yán sù xī bái tóu xīn, tuō sù bù yī qīng gù rén.
hóng yán xiǔ xī bái tóu xīn ,tuō sù bù yī qīng gù rén 。
gù rén yǒu yān lún, xīn zhī wú yì qì.
gù rén yǒu yān lún ,xīn zhī wú yì qì 。
huī sǐ hán ān guó, luó shāng dí tíng wèi.
huī sǐ hán ān guó ,luó shāng zhái tíng wèi 。
yǐ yǐ zāi, guī qù lái.
yǐ yǐ zāi ,guī qù lái 。
mǎ qīng cí shǔ duō wén zǎo, yáng xióng shì hàn fá liáng méi.
mǎ qīng cí shǔ duō wén zǎo ,yáng xióng shì hàn fá liáng méi 。
sān dōng zì jīn chéng zú yòng, shí nián bù tiáo jǐ zhān huí.
sān dōng zì jīn chéng zú yòng ,shí nián bú diào jǐ zhān huí 。
jí àn xīn yú jī, sūn hóng gé wèi kāi.
jí àn xīn yú jī ,sūn hóng gé wèi kāi 。
shuí xī cháng shā fù, dú fù luò yáng cái.
shuí xī zhǎng shā fù ,dú fù luò yáng cái 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

骆宾王 骆宾王 骆宾王(约619—约687年)字观光,汉族,婺州义乌人(今中国浙江义乌)。唐初诗人,与王勃、杨炯、卢照邻合称“初唐四杰”。又与富嘉谟并称“富骆”。 唐龙朔初年,骆宾王担任道王李元庆的属官。后来相继担任武功主簿和明堂主簿。唐高宗仪凤四年(679年),升任中央政府的侍御史官职。曾经被人诬陷入狱,被赦免后出任地方官临海县丞,所以后人也称他骆临海。武则天光宅元年(684年),徐敬业起兵讨伐武则天,他做为秘书,起草了著名的《讨武瞾檄》。 唐高祖武德二年(619年),也就是唐代建国的第二年,在乌伤城北一个风景秀丽、环境幽雅、名叫骆家塘的小村庄里,后来成为“初唐四杰”(与王勃、杨炯、卢照邻)之一的骆宾王,诞生来到人间。骆姓是古乌伤的名门望族特有的姓,早在东汉末年和三国时期,就出了骆俊、骆统、骆秀一门祖孙三人,成为名盛一时的文臣武将和志行卓越的俊士,一直为史家所称道。此后骆族虽然簪缨不绝,代有才人,但到骆宾王出生之前,家族已经衰落。然而诗书传家、清节自守的家风却始终不变。 骆宾王的祖父,早年也曾担任过地方小吏,隋末为避兵乱,弃职回家闲居,过着耕读自娱的农家生活。他学识渊博,精通经史,为人豁达大度,和地方上的关系相处得很好。宾王的父亲骆履元,就是在他的精心培育和言行熏陶下,成长为一个经纶满腹、志行超逸、在当地颇有声望的才士。如今第三代的长孙降临人世,为这个和睦欢乐的家庭更增添了一分喜气。祖、父两个忙不迭地翻检古籍,要为小儿取一个好的名字。 出于久乱求治的心切,加上望子成龙的渴望,父子两人经过一番推敲,最后根据《周易·观·六四》:“观国之光,利用宾于王”的意思,给小儿取名宾王,字观光。用意是期望小生命长成后,能体察民情,辅佐君王,建功立业,造福黎民。——骆宾王长大以后,深谙祖、父命名的苦心,于是矢志不渝,始终以自己的名、字作为言行进止的座右铭,力图辅君佐国,干一番事业。然而世海泛浊,正道难行,迎接他的却是一连串的波折与不幸。又是罢官贬职,又是诬赃下狱,命运乖蹇,壮志难酬。最后遁迹荒野,客死他乡,连骸骨下落也不为人知。这样的结果怕是祖、父为他命名时所始料不及的。 唐朝建国以后,为了社会稳定和生产发展,采取了一系列休养生息的政策。国家很快从战乱中恢复过来,出现了一派生机勃勃的景象。在这种蒸蒸向上的社会气氛激励下,根据儒家“学而优则仕”的教诲和家族“簪缨传家”的传统,学业修成,等待传飞腾跃的骆履元,在家里待不住了。在父亲的指点下,他打点行装,离家出游,上京谋仕去了,把小宾王的教育和养抚留给自己的父亲和年轻的妻子。为了使自己的期望成为现实,祖父对骆宾王的教育称得上是呕心沥血。还在宾王开始咿哑学语的时候,祖父就经常把孙子抱坐在膝上,教他朗读简易的诗文。大约是“天之欲降大任于斯人”吧,一开始骆宾王对诗文吟读就表现出浓烈的兴趣,仿佛和它们有天合之缘。一首诗只消教几遍,他就能用吐字还不十分清晰的童音朗诵出来。抑扬顿挫,颇合规矩,而且经久不忘。这种天赋的资质与灵性,使祖父兴奋不已,脸上总是荡漾着笑容。合家人的生活也因此增添了不少欢乐。 转眼间,骆宾王已经五六岁,他不仅已熟记不少诗文,而且在祖父的指导下,还能吟句作文。祖父经常向他讲述的历史掌故和人物故事,在他的脑子里积存起来,使他拥有了初步的文史知识。对儒家处世做人的道理,虽然还不能深切理会,但在祖父的言传身教下,也受到潜移默化的熏陶。应该说骆宾王的启蒙教育是十分出色的,他心中的智慧之门,很早地被打开了。 骆宾王7岁咏鹅的故事,具体情节是否如此,史无明载,这里只能按传说缀成。但这首诗,像春风一样,很快就广为流传,成为各地学童人人喜爱诵读咏唱的童谣。骆宾王从此也就得到“江南神童”的美誉。 随着岁月的流转,这首诗连同骆宾王7岁咏鹅的故事,始终焕发着旺盛的生命力。如今不仅国内人人都在传唱,而且冲出国境,成为儿歌的经典和智慧的象征。永远放射着光芒。 骆宾王的父亲外出谋仕,经过几番拼搏,终于京试中式,被授予博昌(今山东博兴)县令。消息传来,合族振奋。他在博昌任上忙完交接事务之后,就抽暇南下,返乡省亲祭祖。然后携妻、儿北上,同居任所。 骆宾王离开义乌的时候,年龄大约在10岁左右。虽然他在家乡已经享有神童的美誉,但从祖父那里接受的仅仅是启蒙教育。父亲认为要想学有所成,必须进行严格的系统教育。一方面他亲自督导,让宾王继续承接家学的传统。另一方面,他又把宾王送进博昌县学馆,接受齐鲁学风的熏陶。 除了在县学馆学习之外,父亲还让骆宾王结交齐鲁一带的名士,使他在广泛的交游切磋中,提高和深化自己的学识。在后来写的《与博昌父老书》中,骆宾王曾有“张学士溘从朝露,辟闾公倏掩夜台”的话。这“张学士”和“辟闾公”,就是当年骆宾王与之交游的良师益友。若干年以后,骆宾王再回博昌,则两人已双双去世。所以他“感今怀古,不觉涕之无从也”。 正当骆宾王学业蒸蒸日上,心怀凌云之志,打算通过试场拼搏,以实行“利用宾于王”的理想的时候,父亲突然病死任上。这一突如其来的变故,对骆宾王来说,无异于猛雷轰顶,使他于悲伤之中,又惊愕得不知所措。因为这时他年仅十七八岁,还缺乏处世经验和应变能力。幸好骆履元为官清正,做人刚直,很受当地父老乡绅的拥戴。加上和附近州县官佐的关系也很好,所以大家都伸出援助之手,帮助孤儿寡母料理丧事。按照丧制,骆宾王停学守孝。待到三年服满,家计已十分艰难。其时兖州瑕丘县的韦明府(唐时称县令为明府),是骆履元生前挚友。为了周济骆宾王一家数口的生活,就把他们母子接到瑕居居住。一边资助日常的生活费用,一边帮助骆宾王做好上京赴考的一切准备。 当时上京考试,必须经地方举送。举送的途径有两条,一是通过“学馆”选送,称为“生徒”;二是由州、县考送,称作“乡贡”。骆宾王父殁守孝,已经离开博昌学馆,现在又移居瑕居,所以只能以“乡贡”的资格入京考试。当时“乡贡”的名额,规定很严,一个州只有二三名。幸亏骆宾王在齐鲁已颇有名望,加上父亲一些朋友的关照,他在州、县竞选中顺利地过了关。于是怀着鹏飞龙腾的渴望,他辞别母亲,奔赴长安。满望春闹一搏,扬名大下,然后济世用时,建立功业。然而事情并没有如他想象的那么顺利发展,命运之神给予他的却是接二连三的波折。从此他一直在一条坎坷不平,而且又是荆棘丛生的人生小路上艰难奔波,直到生命的尽头! 在四杰中他的诗作最多。尤擅七言歌行,名作《帝京篇》为初唐罕有的长篇,当时以为绝唱。骆还曾久戍边城,写有不少边塞诗“晚凤迷朔气,新瓜照边秋。灶火通军壁,烽烟上戍楼。”豪情壮志,见闻亲切。唐中宗复位后,诏求骆文,得数百篇。后人收集之骆宾王诗文集颇多,以清陈熙晋之《骆临海集笔注》最为完备。 “四杰”齐名,原是诗文并称的。他们的骈文在才华艳发、词采赡富之中,寓有一种清新俊逸的气息。无论抒情、说理或叙事,都能运笔如舌,挥洒自如,比起六朝后期堆花俪叶,一味追求形式之美的文风,有着明显的不同。骆宾王《代徐敬业传檄天下文》,便是最能代表这种时代新风、流传广泛的名作之一。它以封建时代忠义大节作为理论根据,号召人们起来反对正在筹建中的武周王朝,气势充沛,笔端带有情感。其中“一抔之土未干,六尺之孤安在”二句,颇能激发唐朝旧臣对故君的怀念。据说武后读到了这两句,矍然为之动容,问:“谁为之?”或以宾王对。后曰:“宰相安得失此人!”(《新唐书》本传)足见他在政治和文学上的才能,连敌对方面目空一世的武则天,也为之折服。 《骆宾王集》,最早为中宗时郗云卿所辑10卷本,其书已佚。明、清两朝流行的有4卷本、6卷本和10卷本,所收篇目大致相同,均为后人重辑。清人陈熙晋《骆临海集笺注》后出,最为完善,有中华书局排印本。事迹见新、旧《唐书》。

骆宾王的诗词

  • 《送别》送别骆宾王原文、翻译、赏析和诗意
  • 《为徐敬业讨武曌檄/代李敬业讨武曌檄》为徐敬业讨武曌檄/代李敬业讨武曌檄骆宾王原文、翻译、赏析和诗意
  • 《帝京篇》帝京篇骆宾王原文、翻译、赏析和诗意
  • 《于易水送人/于易水送别》于易水送人/于易水送别骆宾王原文、翻译、赏析和诗意
  • 为徐敬业讨武曌檄 / 代李敬业讨武曌檄
  • 于易水送人 / 于易水送别
  • 于易水送人一绝
  • 送郑少府入辽共赋侠客远从戎
  • 《咏蝉/在狱咏蝉》咏蝉/在狱咏蝉骆宾王原文、翻译、赏析和诗意
  • 咏鹅
  • 唐代诗词推荐

  • 陪华林园试小妓羯鼓
  • 赠山僧
  • 与李专美
  • 浣溪沙·七夕年年信不违
  • 酬刑部姚郎中
  • 思简寂观旧游寄重道者
  • 春秋战国门。王后
  • 万年人语
  • 望不来
  • 上刘商州
  • 《帝京篇》帝京篇骆宾王原文、翻译、赏析和诗意原文,《帝京篇》帝京篇骆宾王原文、翻译、赏析和诗意翻译,《帝京篇》帝京篇骆宾王原文、翻译、赏析和诗意赏析,《帝京篇》帝京篇骆宾王原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自骆宾王的作品

    诗词类别

    骆宾王的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语