《始闻秋风》始闻秋风刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《始闻秋风》始闻秋风刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文

《始闻秋风》 刘禹锡

昔看黄菊与君别,今听玄蝉我却回。
五夜飕飗枕前觉,一年颜状镜中来。
马思边草拳毛动,雕眄青云睡眼开。
天地肃清堪四望,为君扶病上高台。
分类: 秋天写风励志

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

始闻秋风翻译及注释

翻译
去年看菊花我和您告别,今年听到蝉叫我又返回。
五更的风声飕飗枕上觉,一年的颜状变化镜中来。
战马思念边草拳毛抖动,大雕顾盼青云睡眼睁开。
秋高气爽正好极目远望,我为您抱着病登上高台。

注释
君:即秋风对作者的称谓。
玄蝉:即秋蝉,黑褐色。我:秋风自称。
五夜:一夜分为五个更次,此指五更。飕飗(sōuliú):风声。
颜状:容貌。
拳毛:攀曲的马毛。
雕:猛禽。眄(miàn):斜视,一作“盼”。
肃清:形容秋气清爽明净。
扶病:带病。

始闻秋风鉴赏

  这首《始闻秋风》不同于一般封建文人的“悲秋”之作,它是一首高亢的秋歌,表现了独特的美学观点和艺术创新的精神。

  开头两句“昔看黄菊与君别,今听玄蝉我却回”,就别出心裁地创造了一个有知有情的形象──“我”,即诗题中的“秋风”,亦即“秋”的象征。当她重返人间,就去寻找久别的“君”──也就是诗人。她深情地回忆起去年观赏黄菊的时刻与诗人分别,而此刻一听到秋蝉的鸣叫,便又回到诗人的身边共话别情。在这里诗人采取拟人手法,从对方着墨,生动地创造了一个奇妙的而又情韵浓郁的意境。据《礼记·月令》,菊黄当在季秋,即秋去冬来之际;蝉鸣当在孟秋,即暑尽秋来之时。“看黄菊”、“听玄蝉”,形象而准确地点明了秋风去而复还的时令。

  颔联“五夜飕飗枕前觉,一年颜状镜中来”,是诗人从自己的角度来写。诗人说:五更时分,凉风飕飕,一听到这熟悉的声音,就知道是“你”回来了,一年不见,“你”还是那么劲疾肃爽,而我那衰老的颜状却在镜中显现出来。这前一句是正面点出“始闻秋风”,后一句是写由此而生发的感慨;和以上两句连读,仿佛是一段话别情的对话。

  读到这里,颇有点儿秋风依旧人非旧的味道,然而颈联“马思边草拳毛动,雕眄青云睡眼开”,用力一转,精神顿作。到了尾联,由于有颈联“马思边草”、“雕眄青云”为比兴,这里的迎秋风上高台,翘首四望的形象的寓意也就自在不言之中了。“为君”二字照应开头,脉络清晰,结构完整。“扶病”二字暗扣第四句,写出一年颜状衰变的原因。但是,尽管如此,豪情不减,犹上高台,这就更表现出他对秋的爱,更反映了诗人自强不息的意志。可见前言“一年颜状镜中来”,是欲扬先抑,是为了衬托出颜状虽衰,心如砥石的精神。所以沈德潜说:“下半首英气勃发,少陵操管不过如是。” 

  刘禹锡晚年写的这首《始闻秋风》所表现出来的那种跌宕雄健的风格和积极健康的美学趣味,正是诗人那种“老骥伏枥,志在千里”的倔强进取精神和品格的艺术写照。

始闻秋风创作背景

  这首诗作于公元836—842年之间。唐武宗会昌元年(841),刘禹锡作《秋声赋》。这篇赋的末尾说:“嗟乎!骥伏枥而已老,鹰在耩而有情。聆朔风而心动,盼天籁而神惊。力将痑兮足受绁,犹奋迅于秋声。”这首诗中所表现出来的积极进取,奋发不已的乐观精神,与《秋声赋》颇为一致,可见这首诗的写作年代不会与《秋声赋》的写作年代太远。公元836年秋天,作者刘禹锡患了足疾,此后一直疾病缠身。这首诗中有“为君扶病上高台”之句,明写诗人有病,与这个时期诗人的健康状况颇符,说明这首诗断不会作于公元836年之前。

《始闻秋风》刘禹锡 拼音读音参考

shǐ wén qiū fēng
始闻秋风

xī kàn huáng jú yǔ jūn bié, jīn tīng xuán chán wǒ què huí.
昔看黄菊与君别,今听玄蝉我却回。
wǔ yè sōu liú zhěn qián jué, yī nián yán zhuàng jìng zhōng lái.
五夜飕飗枕前觉,一年颜状镜中来。
mǎ sī biān cǎo quán máo dòng, diāo miǎn qīng yún shuì yǎn kāi.
马思边草拳毛动,雕眄青云睡眼开。
tiān dì sù qīng kān sì wàng, wèi jūn fú bìng shàng gāo tái.
天地肃清堪四望,为君扶病上高台。

《始闻秋风》始闻秋风刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《shǐ wén qiū fēng 》 liú yǔ xī

xī kàn huáng jú yǔ jun1 bié ,jīn tīng xuán chán wǒ què huí 。
wǔ yè sōu liú zhěn qián jiào ,yī nián yán zhuàng jìng zhōng lái 。
mǎ sī biān cǎo quán máo dòng ,diāo miǎn qīng yún shuì yǎn kāi 。
tiān dì sù qīng kān sì wàng ,wéi jun1 fú bìng shàng gāo tái 。

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

shǐ wén qiū fēng fān yì jí zhù shì

fān yì
qù nián kàn jú huā wǒ hé nín gào bié ,jīn nián tīng dào chán jiào wǒ yòu fǎn huí 。
wǔ gèng de fēng shēng sōu liú zhěn shàng jiào ,yī nián de yán zhuàng biàn huà jìng zhōng lái 。
zhàn mǎ sī niàn biān cǎo quán máo dǒu dòng ,dà diāo gù pàn qīng yún shuì yǎn zhēng kāi 。
qiū gāo qì shuǎng zhèng hǎo jí mù yuǎn wàng ,wǒ wéi nín bào zhe bìng dēng shàng gāo tái 。

zhù shì
jun1 :jí qiū fēng duì zuò zhě de chēng wèi 。
xuán chán :jí qiū chán ,hēi hè sè 。wǒ :qiū fēng zì chēng 。
wǔ yè :yī yè fèn wéi wǔ gè gèng cì ,cǐ zhǐ wǔ gèng 。sōu liú (sōuliú):fēng shēng 。
yán zhuàng :róng mào 。
quán máo :pān qǔ de mǎ máo 。
diāo :měng qín 。miǎn (miàn):xié shì ,yī zuò “pàn ”。
sù qīng :xíng róng qiū qì qīng shuǎng míng jìng 。
fú bìng :dài bìng 。

shǐ wén qiū fēng jiàn shǎng

  zhè shǒu 《shǐ wén qiū fēng 》bú tóng yú yī bān fēng jiàn wén rén de “bēi qiū ”zhī zuò ,tā shì yī shǒu gāo kàng de qiū gē ,biǎo xiàn le dú tè de měi xué guān diǎn hé yì shù chuàng xīn de jīng shén 。

  kāi tóu liǎng jù “xī kàn huáng jú yǔ jun1 bié ,jīn tīng xuán chán wǒ què huí ”,jiù bié chū xīn cái dì chuàng zào le yī gè yǒu zhī yǒu qíng de xíng xiàng ──“wǒ ”,jí shī tí zhōng de “qiū fēng ”,yì jí “qiū ”de xiàng zhēng 。dāng tā zhòng fǎn rén jiān ,jiù qù xún zhǎo jiǔ bié de “jun1 ”──yě jiù shì shī rén 。tā shēn qíng dì huí yì qǐ qù nián guān shǎng huáng jú de shí kè yǔ shī rén fèn bié ,ér cǐ kè yī tīng dào qiū chán de míng jiào ,biàn yòu huí dào shī rén de shēn biān gòng huà bié qíng 。zài zhè lǐ shī rén cǎi qǔ nǐ rén shǒu fǎ ,cóng duì fāng zhe mò ,shēng dòng dì chuàng zào le yī gè qí miào de ér yòu qíng yùn nóng yù de yì jìng 。jù 《lǐ jì ·yuè lìng 》,jú huáng dāng zài jì qiū ,jí qiū qù dōng lái zhī jì ;chán míng dāng zài mèng qiū ,jí shǔ jìn qiū lái zhī shí 。“kàn huáng jú ”、“tīng xuán chán ”,xíng xiàng ér zhǔn què dì diǎn míng le qiū fēng qù ér fù hái de shí lìng 。

  hàn lián “wǔ yè sōu liú zhěn qián jiào ,yī nián yán zhuàng jìng zhōng lái ”,shì shī rén cóng zì jǐ de jiǎo dù lái xiě 。shī rén shuō :wǔ gèng shí fèn ,liáng fēng sōu sōu ,yī tīng dào zhè shú xī de shēng yīn ,jiù zhī dào shì “nǐ ”huí lái le ,yī nián bú jiàn ,“nǐ ”hái shì nà me jìn jí sù shuǎng ,ér wǒ nà shuāi lǎo de yán zhuàng què zài jìng zhōng xiǎn xiàn chū lái 。zhè qián yī jù shì zhèng miàn diǎn chū “shǐ wén qiū fēng ”,hòu yī jù shì xiě yóu cǐ ér shēng fā de gǎn kǎi ;hé yǐ shàng liǎng jù lián dú ,fǎng fó shì yī duàn huà bié qíng de duì huà 。

  dú dào zhè lǐ ,pō yǒu diǎn ér qiū fēng yī jiù rén fēi jiù de wèi dào ,rán ér jǐng lián “mǎ sī biān cǎo quán máo dòng ,diāo miǎn qīng yún shuì yǎn kāi ”,yòng lì yī zhuǎn ,jīng shén dùn zuò 。dào le wěi lián ,yóu yú yǒu jǐng lián “mǎ sī biān cǎo ”、“diāo miǎn qīng yún ”wéi bǐ xìng ,zhè lǐ de yíng qiū fēng shàng gāo tái ,qiào shǒu sì wàng de xíng xiàng de yù yì yě jiù zì zài bú yán zhī zhōng le 。“wéi jun1 ”èr zì zhào yīng kāi tóu ,mò luò qīng xī ,jié gòu wán zhěng 。“fú bìng ”èr zì àn kòu dì sì jù ,xiě chū yī nián yán zhuàng shuāi biàn de yuán yīn 。dàn shì ,jìn guǎn rú cǐ ,háo qíng bú jiǎn ,yóu shàng gāo tái ,zhè jiù gèng biǎo xiàn chū tā duì qiū de ài ,gèng fǎn yìng le shī rén zì qiáng bú xī de yì zhì 。kě jiàn qián yán “yī nián yán zhuàng jìng zhōng lái ”,shì yù yáng xiān yì ,shì wéi le chèn tuō chū yán zhuàng suī shuāi ,xīn rú dǐ shí de jīng shén 。suǒ yǐ shěn dé qián shuō :“xià bàn shǒu yīng qì bó fā ,shǎo líng cāo guǎn bú guò rú shì 。” 

  liú yǔ xī wǎn nián xiě de zhè shǒu 《shǐ wén qiū fēng 》suǒ biǎo xiàn chū lái de nà zhǒng diē dàng xióng jiàn de fēng gé hé jī jí jiàn kāng de měi xué qù wèi ,zhèng shì shī rén nà zhǒng “lǎo jì fú lì ,zhì zài qiān lǐ ”de juè qiáng jìn qǔ jīng shén hé pǐn gé de yì shù xiě zhào 。

shǐ wén qiū fēng chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu shī zuò yú gōng yuán 836—842nián zhī jiān 。táng wǔ zōng huì chāng yuán nián (841),liú yǔ xī zuò 《qiū shēng fù 》。zhè piān fù de mò wěi shuō :“jiē hū !jì fú lì ér yǐ lǎo ,yīng zài jiǎng ér yǒu qíng 。líng shuò fēng ér xīn dòng ,pàn tiān lài ér shén jīng 。lì jiāng tān xī zú shòu xiè ,yóu fèn xùn yú qiū shēng 。”zhè shǒu shī zhōng suǒ biǎo xiàn chū lái de jī jí jìn qǔ ,fèn fā bú yǐ de lè guān jīng shén ,yǔ 《qiū shēng fù 》pō wéi yī zhì ,kě jiàn zhè shǒu shī de xiě zuò nián dài bú huì yǔ 《qiū shēng fù 》de xiě zuò nián dài tài yuǎn 。gōng yuán 836nián qiū tiān ,zuò zhě liú yǔ xī huàn le zú jí ,cǐ hòu yī zhí jí bìng chán shēn 。zhè shǒu shī zhōng yǒu “wéi jun1 fú bìng shàng gāo tái ”zhī jù ,míng xiě shī rén yǒu bìng ,yǔ zhè gè shí qī shī rén de jiàn kāng zhuàng kuàng pō fú ,shuō míng zhè shǒu shī duàn bú huì zuò yú gōng yuán 836nián zhī qián 。

《shǐ wén qiū fēng 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

shǐ wén qiū fēng
shǐ wén qiū fēng

xī kàn huáng jú yǔ jūn bié, jīn tīng xuán chán wǒ què huí.
xī kàn huáng jú yǔ jun1 bié ,jīn tīng xuán chán wǒ què huí 。
wǔ yè sōu liú zhěn qián jué, yī nián yán zhuàng jìng zhōng lái.
wǔ yè sōu liú zhěn qián jiào ,yī nián yán zhuàng jìng zhōng lái 。
mǎ sī biān cǎo quán máo dòng, diāo miǎn qīng yún shuì yǎn kāi.
mǎ sī biān cǎo quán máo dòng ,diāo miǎn qīng yún shuì yǎn kāi 。
tiān dì sù qīng kān sì wàng, wèi jūn fú bìng shàng gāo tái.
tiān dì sù qīng kān sì wàng ,wéi jun1 fú bìng shàng gāo tái 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 杨柳枝(凤阙轻遮翡翠帏)
  • 杨柳枝 / 柳枝词
  • 《金陵五题·石头城》金陵五题·石头城刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 金陵五题·石头城
  • 《杨柳枝/柳枝词》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝/柳枝词 刘禹锡)
  • 竹枝(日出三竿春雾消)
  • 学阮公体(少年负志气)
  • 《再游玄都观》再游玄都观刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 竹枝(巫峡苍苍烟雨时)
  • 浪淘沙(鹦鹉洲头浪淘沙)
  • 唐代诗词推荐

  • 战城南二首
  • 宿郑谏议山居
  • 杪秋夜直
  • 咏史诗。大泽
  • 偶居
  • 《永州八记》永州八记柳宗元原文、翻译、赏析和诗意
  • 《绝句漫兴九首·其五》绝句漫兴九首·其五杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 焚书坑
  • 爱敬寺有老僧尝游长安言秦雍间事历历可听…示同行客
  • 为刘洪作
  • 《始闻秋风》始闻秋风刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文,《始闻秋风》始闻秋风刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意翻译,《始闻秋风》始闻秋风刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意赏析,《始闻秋风》始闻秋风刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语