《菩萨蛮》李清照原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·归鸿声断残云碧 李清照)

作者:李清照 朝代:宋代
《菩萨蛮》李清照原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·归鸿声断残云碧 李清照)原文

《菩萨蛮》 李清照

归鸿声断残云碧。
背窗雪落炉烟直。
烛底凤钗明。
钗头人胜轻。
角声催晓漏。
曙色回牛斗。
春意看花难。
西风留旧寒。

作者简介(李清照)

李清照头像

李清照(1084年3月13日~1155年5月12日)号易安居士,汉族,山东省济南章丘人。宋代(南北宋之交)女词人,婉约词派代表,有“千古第一才女”之称。所作词,前期多写其悠闲生活,后期多悲叹身世,情调感伤。形式上善用白描手法,自辟途径,语言清丽。论词强调协律,崇尚典雅,提出词“别是一家”之说,反对以作诗文之法作词。能诗,留存不多,部分篇章感时咏史,情辞慷慨,与其词风不同。有《易安居士文集》《易安词》,已散佚。后人有《漱玉词》辑本。今有《李清照集校注》。

菩萨蛮·归鸿声断残云碧翻译及注释

翻译
大雁南归,声声鸣叫,使人断肠的鸣声消失在布着丝丝残云的碧空中。窗外飘下了纷纷扬扬的雪花,室内垂直地升起了一缕炉烟。在微微烛光的映照下她头上插戴着明亮的凤钗,凤钗上所装饰的人胜首饰那么轻巧。
一夜凄凄角声把晓色催来,看晓漏已是黎明时分,斗转星横,天将破晓。转眼天光大亮,报春的花儿想是开放了吧。但是时在早春,西风还余威阵阵,花儿仍然受到料峭春寒的威胁,那有心思出来争春!

注释
⑴菩萨蛮:词牌名。
⑵归鸿:这里指春天北归的大雁。碧:青绿色。
⑶背窗:身后的窗子。
⑷凤钗:即头钗,古代妇女的首饰。因其形如凤,故名。人胜:剪成人形的首饰。《荆楚岁时记》:“正月七日为人日。以七种菜为羹,剪彩为人,或镂金薄(箔)为人,以贴屏风,亦戴之头鬓。”人、胜:皆古人于人日所戴饰物,始于晋唐。
⑹角:古代军中的一种乐器。此处含有敌兵南逼之意。晓漏:拂晓时的滴漏。漏:古代滴水计时的器具。
⑺牛斗:与斗、牛同。两个星宿名。

菩萨蛮·归鸿声断残云碧创作背景

  此词作于作者南渡之后的最初几年。靖康之变后,李清照与赵明诚的家乡青州府失陷,家藏十余屋的书画古器被焚,徽、钦二帝被俘,高宗在南京即位。赵明诚南下江宁任职,李清照随之南迁。随之赵明诚病故,给李清照极大的打击,特别是南渡以后国破家亡,满目惨淡使得她更感凄楚悲凉。于是,李清照带着丈夫残存的书画、金石、碑帖等物流徙各地,曾住过建康、金华等地,最后才落脚于杭州。根据陈祖美《李清照简明年表》,这首词作于公元1129年(宋高宗建炎三年)。

菩萨蛮·归鸿声断残云碧赏析

  这首词是李清照后期词作的名篇之一。下面是中华诗词学会理事徐培均先生对此词的赏析要点。

  此词起首二句寓有飘零异地之感。望归鸿而思故里,见碧云而起乡愁,几乎成了唐宋词的一条共同规律。然而随着词人处境、心情的不同,也能写出不同的特色。“归鸿声断”,是写听觉;“残云碧”是写视觉,短短一句以声音与颜色渲染了一个凄清冷落的环境气氛。那嘹亮的雁声渐渐消失了,词人想寻觅它的踪影,可是天空中只有几朵碧云;此刻的情绪自然是怅然若失。稍顷,窗外飘下了纷纷扬扬的雪花,室内升起了一缕炉烟。雪花与香烟内外映衬,给人以静而美的印象。“炉州”下着一“立”字,形象更为鲜明,似乎室内空气完全静止了,香烟垂直上升,纹丝不动。

  这首词的时间和空间都有一个转移的过程,但这一切都是通过景物的变换和情绪的发展在不知不觉中完成的。从“残石碧”到“凤钗明”到“曙色回牛斗”,既表明空间从寥廓的天宇到狭小的居宝以至枕边,也说明时间从薄暮到深夜,以至天明。过片二句中的角声是指军中的号角。漏是指古代的计时器铜壶滴漏,引申为时刻、时间;着“催”字,似乎是一夜角声把晓色催来,反映了词人彻夜不眠的苦况。周邦彦《蝶恋花·早行》词云:“月皎惊乌栖不定,更漏将残,辘牵金井。”细节虽不同,手法正相似。它们都是通过客观景物的色彩、声响和动态,表现主人翁通宵不寐的神态。所不同的是用词乃写男女临别之夜的辗转不安,李词则写客居外地的惆怅情怀。周词风格较为妍艳,李词风格较为沉郁。

  此词给人最突出的印象是淡永。宋人张端义谓易安词“皆以寻常语度人音律,炼句精巧则易。平淡人调者难”〔《贵耳集》卷上〕。构成淡永的因素大约有三:一是格词轻灵而感情深挚;二是语言浅谈而意味隽永;三是细节丰富而不痴肥。仔细玩索,当能得其崖略。(《唐宋词鉴赏辞典——唐·五代·北宋》,上海辞书出版杜1988年4月出版)。

《菩萨蛮》李清照 拼音读音参考

pú sà mán
菩萨蛮

guī hóng shēng duàn cán yún bì.
归鸿声断残云碧。
bèi chuāng xuě luò lú yān zhí.
背窗雪落炉烟直。
zhú dǐ fèng chāi míng.
烛底凤钗明。
chāi tóu rén shèng qīng.
钗头人胜轻。
jiǎo shēng cuī xiǎo lòu.
角声催晓漏。
shǔ sè huí niú dòu.
曙色回牛斗。
chūn yì kàn huā nán.
春意看花难。
xī fēng liú jiù hán.
西风留旧寒。

《菩萨蛮》李清照原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·归鸿声断残云碧 李清照)拼音解读

《pú sà mán 》 lǐ qīng zhào

guī hóng shēng duàn cán yún bì 。
bèi chuāng xuě luò lú yān zhí 。
zhú dǐ fèng chāi míng 。
chāi tóu rén shèng qīng 。
jiǎo shēng cuī xiǎo lòu 。
shǔ sè huí niú dòu 。
chūn yì kàn huā nán 。
xī fēng liú jiù hán 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ qīng zhào )

lǐ qīng zhào tóu xiàng

lǐ qīng zhào (1084nián 3yuè 13rì ~1155nián 5yuè 12rì )hào yì ān jū shì ,hàn zú ,shān dōng shěng jì nán zhāng qiū rén 。sòng dài (nán běi sòng zhī jiāo )nǚ cí rén ,wǎn yuē cí pài dài biǎo ,yǒu “qiān gǔ dì yī cái nǚ ”zhī chēng 。suǒ zuò cí ,qián qī duō xiě qí yōu xián shēng huó ,hòu qī duō bēi tàn shēn shì ,qíng diào gǎn shāng 。xíng shì shàng shàn yòng bái miáo shǒu fǎ ,zì pì tú jìng ,yǔ yán qīng lì 。lùn cí qiáng diào xié lǜ ,chóng shàng diǎn yǎ ,tí chū cí “bié shì yī jiā ”zhī shuō ,fǎn duì yǐ zuò shī wén zhī fǎ zuò cí 。néng shī ,liú cún bú duō ,bù fèn piān zhāng gǎn shí yǒng shǐ ,qíng cí kāng kǎi ,yǔ qí cí fēng bú tóng 。yǒu 《yì ān jū shì wén jí 》《yì ān cí 》,yǐ sàn yì 。hòu rén yǒu 《shù yù cí 》jí běn 。jīn yǒu 《lǐ qīng zhào jí xiào zhù 》。

pú sà mán ·guī hóng shēng duàn cán yún bì fān yì jí zhù shì

fān yì
dà yàn nán guī ,shēng shēng míng jiào ,shǐ rén duàn cháng de míng shēng xiāo shī zài bù zhe sī sī cán yún de bì kōng zhōng 。chuāng wài piāo xià le fēn fēn yáng yáng de xuě huā ,shì nèi chuí zhí dì shēng qǐ le yī lǚ lú yān 。zài wēi wēi zhú guāng de yìng zhào xià tā tóu shàng chā dài zhe míng liàng de fèng chāi ,fèng chāi shàng suǒ zhuāng shì de rén shèng shǒu shì nà me qīng qiǎo 。
yī yè qī qī jiǎo shēng bǎ xiǎo sè cuī lái ,kàn xiǎo lòu yǐ shì lí míng shí fèn ,dòu zhuǎn xīng héng ,tiān jiāng pò xiǎo 。zhuǎn yǎn tiān guāng dà liàng ,bào chūn de huā ér xiǎng shì kāi fàng le ba 。dàn shì shí zài zǎo chūn ,xī fēng hái yú wēi zhèn zhèn ,huā ér réng rán shòu dào liào qiào chūn hán de wēi xié ,nà yǒu xīn sī chū lái zhēng chūn !

zhù shì
⑴pú sà mán :cí pái míng 。
⑵guī hóng :zhè lǐ zhǐ chūn tiān běi guī de dà yàn 。bì :qīng lǜ sè 。
⑶bèi chuāng :shēn hòu de chuāng zǐ 。
⑷fèng chāi :jí tóu chāi ,gǔ dài fù nǚ de shǒu shì 。yīn qí xíng rú fèng ,gù míng 。rén shèng :jiǎn chéng rén xíng de shǒu shì 。《jīng chǔ suì shí jì 》:“zhèng yuè qī rì wéi rén rì 。yǐ qī zhǒng cài wéi gēng ,jiǎn cǎi wéi rén ,huò lòu jīn báo (bó )wéi rén ,yǐ tiē píng fēng ,yì dài zhī tóu bìn 。”rén 、shèng :jiē gǔ rén yú rén rì suǒ dài shì wù ,shǐ yú jìn táng 。
⑹jiǎo :gǔ dài jun1 zhōng de yī zhǒng lè qì 。cǐ chù hán yǒu dí bīng nán bī zhī yì 。xiǎo lòu :fú xiǎo shí de dī lòu 。lòu :gǔ dài dī shuǐ jì shí de qì jù 。
⑺niú dòu :yǔ dòu 、niú tóng 。liǎng gè xīng xiǔ míng 。

pú sà mán ·guī hóng shēng duàn cán yún bì chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ cí zuò yú zuò zhě nán dù zhī hòu de zuì chū jǐ nián 。jìng kāng zhī biàn hòu ,lǐ qīng zhào yǔ zhào míng chéng de jiā xiāng qīng zhōu fǔ shī xiàn ,jiā cáng shí yú wū de shū huà gǔ qì bèi fén ,huī 、qīn èr dì bèi fú ,gāo zōng zài nán jīng jí wèi 。zhào míng chéng nán xià jiāng níng rèn zhí ,lǐ qīng zhào suí zhī nán qiān 。suí zhī zhào míng chéng bìng gù ,gěi lǐ qīng zhào jí dà de dǎ jī ,tè bié shì nán dù yǐ hòu guó pò jiā wáng ,mǎn mù cǎn dàn shǐ dé tā gèng gǎn qī chǔ bēi liáng 。yú shì ,lǐ qīng zhào dài zhe zhàng fū cán cún de shū huà 、jīn shí 、bēi tiē děng wù liú xǐ gè dì ,céng zhù guò jiàn kāng 、jīn huá děng dì ,zuì hòu cái luò jiǎo yú háng zhōu 。gēn jù chén zǔ měi 《lǐ qīng zhào jiǎn míng nián biǎo 》,zhè shǒu cí zuò yú gōng yuán 1129nián (sòng gāo zōng jiàn yán sān nián )。

pú sà mán ·guī hóng shēng duàn cán yún bì shǎng xī

  zhè shǒu cí shì lǐ qīng zhào hòu qī cí zuò de míng piān zhī yī 。xià miàn shì zhōng huá shī cí xué huì lǐ shì xú péi jun1 xiān shēng duì cǐ cí de shǎng xī yào diǎn 。

  cǐ cí qǐ shǒu èr jù yù yǒu piāo líng yì dì zhī gǎn 。wàng guī hóng ér sī gù lǐ ,jiàn bì yún ér qǐ xiāng chóu ,jǐ hū chéng le táng sòng cí de yī tiáo gòng tóng guī lǜ 。rán ér suí zhe cí rén chù jìng 、xīn qíng de bú tóng ,yě néng xiě chū bú tóng de tè sè 。“guī hóng shēng duàn ”,shì xiě tīng jiào ;“cán yún bì ”shì xiě shì jiào ,duǎn duǎn yī jù yǐ shēng yīn yǔ yán sè xuàn rǎn le yī gè qī qīng lěng luò de huán jìng qì fēn 。nà liáo liàng de yàn shēng jiàn jiàn xiāo shī le ,cí rén xiǎng xún mì tā de zōng yǐng ,kě shì tiān kōng zhōng zhī yǒu jǐ duǒ bì yún ;cǐ kè de qíng xù zì rán shì chàng rán ruò shī 。shāo qǐng ,chuāng wài piāo xià le fēn fēn yáng yáng de xuě huā ,shì nèi shēng qǐ le yī lǚ lú yān 。xuě huā yǔ xiāng yān nèi wài yìng chèn ,gěi rén yǐ jìng ér měi de yìn xiàng 。“lú zhōu ”xià zhe yī “lì ”zì ,xíng xiàng gèng wéi xiān míng ,sì hū shì nèi kōng qì wán quán jìng zhǐ le ,xiāng yān chuí zhí shàng shēng ,wén sī bú dòng 。

  zhè shǒu cí de shí jiān hé kōng jiān dōu yǒu yī gè zhuǎn yí de guò chéng ,dàn zhè yī qiē dōu shì tōng guò jǐng wù de biàn huàn hé qíng xù de fā zhǎn zài bú zhī bú jiào zhōng wán chéng de 。cóng “cán shí bì ”dào “fèng chāi míng ”dào “shǔ sè huí niú dòu ”,jì biǎo míng kōng jiān cóng liáo kuò de tiān yǔ dào xiá xiǎo de jū bǎo yǐ zhì zhěn biān ,yě shuō míng shí jiān cóng báo mù dào shēn yè ,yǐ zhì tiān míng 。guò piàn èr jù zhōng de jiǎo shēng shì zhǐ jun1 zhōng de hào jiǎo 。lòu shì zhǐ gǔ dài de jì shí qì tóng hú dī lòu ,yǐn shēn wéi shí kè 、shí jiān ;zhe “cuī ”zì ,sì hū shì yī yè jiǎo shēng bǎ xiǎo sè cuī lái ,fǎn yìng le cí rén chè yè bú mián de kǔ kuàng 。zhōu bāng yàn 《dié liàn huā ·zǎo háng 》cí yún :“yuè jiǎo jīng wū qī bú dìng ,gèng lòu jiāng cán ,lù qiān jīn jǐng 。”xì jiē suī bú tóng ,shǒu fǎ zhèng xiàng sì 。tā men dōu shì tōng guò kè guān jǐng wù de sè cǎi 、shēng xiǎng hé dòng tài ,biǎo xiàn zhǔ rén wēng tōng xiāo bú mèi de shén tài 。suǒ bú tóng de shì yòng cí nǎi xiě nán nǚ lín bié zhī yè de niǎn zhuǎn bú ān ,lǐ cí zé xiě kè jū wài dì de chóu chàng qíng huái 。zhōu cí fēng gé jiào wéi yán yàn ,lǐ cí fēng gé jiào wéi chén yù 。

  cǐ cí gěi rén zuì tū chū de yìn xiàng shì dàn yǒng 。sòng rén zhāng duān yì wèi yì ān cí “jiē yǐ xún cháng yǔ dù rén yīn lǜ ,liàn jù jīng qiǎo zé yì 。píng dàn rén diào zhě nán ”〔《guì ěr jí 》juàn shàng 〕。gòu chéng dàn yǒng de yīn sù dà yuē yǒu sān :yī shì gé cí qīng líng ér gǎn qíng shēn zhì ;èr shì yǔ yán qiǎn tán ér yì wèi jun4 yǒng ;sān shì xì jiē fēng fù ér bú chī féi 。zǎi xì wán suǒ ,dāng néng dé qí yá luè 。(《táng sòng cí jiàn shǎng cí diǎn ——táng ·wǔ dài ·běi sòng 》,shàng hǎi cí shū chū bǎn dù 1988nián 4yuè chū bǎn )。

《pú sà mán 》lǐ qīng zhào pīn yīn dú yīn cān kǎo

pú sà mán
pú sà mán

guī hóng shēng duàn cán yún bì.
guī hóng shēng duàn cán yún bì 。
bèi chuāng xuě luò lú yān zhí.
bèi chuāng xuě luò lú yān zhí 。
zhú dǐ fèng chāi míng.
zhú dǐ fèng chāi míng 。
chāi tóu rén shèng qīng.
chāi tóu rén shèng qīng 。
jiǎo shēng cuī xiǎo lòu.
jiǎo shēng cuī xiǎo lòu 。
shǔ sè huí niú dòu.
shǔ sè huí niú dòu 。
chūn yì kàn huā nán.
chūn yì kàn huā nán 。
xī fēng liú jiù hán.
xī fēng liú jiù hán 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李清照 李清照 李清照(1081─1155?)号易安居士,济南(今属山东)人。父李格非,为元祐后四学士之一,夫赵明诚为金石考据家。崇宁元年(1102),徽宗以绍述神宗为名,任蔡京、赵挺之为左右相,立元祐党人碑,以司马光等百二十人为「奸党」,其父列名党籍,清照以诗上挺之。崇宁二年(1103),明诚出仕,矢志撰述以访求、著录古代金石文字为职志的《金石录》一书。大观元年(1107),蔡京复相,挺之卒。蔡京以挺之为元祐大臣所荐,为庇元祐「奸党」,追夺所赠官。明诚、清照夫妇因此屏居青州(今山东益都)乡里十年。宣和二年(1120)蔡京致仕后,明诚起知莱州(今山东掖县),此后又自莱移淄。靖康之难后。明诚奔母丧南下,知江宁府,清照载书至建康。建炎三年,赵明诚卒。离京自建康出走浙中,清照随亦入浙,经台、嵊、黄岩,从御舟海道至温州,复至越州,衢州,于绍兴二年(1132)赴杭州。绍兴四年,作《金石录后序》。绍兴中,以《金石录》表上于朝。卒年约七十馀。善属文,于诗尤工。《宋史·艺文志》著录《易安居士文集》七卷,俱不传。清照创词「别是一家」之说,其词创为「易安体」,为宋词一家。词集名《漱玉集》,今本皆为后人所辑。男中李后主,女中李易安,极是当行本色。前此太白,故称词家三李。(沈去矜)清照以一妇人,而词格乃抗轶周柳,虽篇帙无多,固不能不宝而存之,为词家一大宗矣。(《四库提要》)李易安作重阳《醉花阴》词,函致赵明诚云云。明诚自愧勿如。乃忘寝食,三日夜得十五阕,杂易安作以示陆德夫。德夫玩之再三曰:「只有『莫道不销魂』三句绝佳。」正易安作也。(《词苑丛谈》)李易安词,独辟门径,居然可观,其源自淮海、大晟,而铸语则多生造,妇人有此,可谓奇矣。(《白雨斋词话》)易安佳句,如《一剪梅》起七字云:「红藕香残玉簟秋」,精秀特绝,真不食人间烟火者。(同上书)

李清照的诗词

  • 清平乐·年年雪里
  • 《浣溪沙》李清照原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·淡荡春光寒食天 李清照)
  • 《多丽·咏白菊》李清照原文、翻译、赏析和诗意(多丽·咏白菊 李清照)
  • 转调满庭芳
  • 声声慢·寻寻觅觅
  • 浣溪沙·小院闲窗春色深
  • 怨王孙·湖上风来波浩渺
  • 《蝶恋花·上巳召亲族》李清照原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·上巳召亲族 李清照)
  • 临江仙·庭院深深深几许
  • 一剪梅·红藕香残玉簟秋
  • 宋代诗词推荐

  • 沁园春(次韵林南金赋愁)
  • 鹧鸪天(败棋赋梅雨)
  • 眼儿媚(南叔兄生日用前韵五月六日)
  • 惜黄花(菊)
  • 霜天晓角(绿净堂)
  • 墨池记
  • 鹧鸪天·一点残红欲尽时
  • 生查子(宜春记宾亭别王希白庚)
  • 浣溪沙(次韵杜唐佐秋怀)
  • 《禾熟》禾熟孔平仲原文、翻译、赏析和诗意
  • 《菩萨蛮》李清照原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·归鸿声断残云碧 李清照)原文,《菩萨蛮》李清照原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·归鸿声断残云碧 李清照)翻译,《菩萨蛮》李清照原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·归鸿声断残云碧 李清照)赏析,《菩萨蛮》李清照原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·归鸿声断残云碧 李清照)阅读答案,出自李清照的作品

    诗词类别

    李清照的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语