《戏赠杜甫》戏赠杜甫李白原文、翻译、赏析和诗意

作者:李白 朝代:唐代
《戏赠杜甫》戏赠杜甫李白原文、翻译、赏析和诗意原文

《戏赠杜甫》 李白

饭颗山头逢杜甫,顶戴笠子日卓午。
借问别来太瘦生,总为从前作诗苦。
分类: 重逢喜悦友情

作者简介(李白)

李白头像

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

戏赠杜甫翻译及注释

翻译
至今记得,在饭颗山上遇到老朋友杜甫,头上戴着竹笠日头刚好是中午。
请问老兄自从分别以后为何如此消瘦?恐怕都因为这一段岁月里作诗太费辛苦。

注释
戏赠:意思是开玩笑的话。其实,所谓开玩笑,往往表现了至交之问的真情实话。
饭颗山:山名。相传在长安一带。“饭颗山头”一作“长乐坡前”。长乐坡也在长安附近。
笠子:用竹箬或棕皮等编成的笠帽,用来御雨遮阳。
日卓午:指正午太阳当顶。
借问:请问的意思。
太瘦生:消瘦、瘦弱。生为语助词,唐时习语。
总为:怕是为了。
作诗苦:杜甫曾自言:“为人性僻耽佳句,语不惊人死不休。”(《江上值水如海势聊短述》)这里所指的正是杜甫一丝不苟的创作精神。

戏赠杜甫鉴赏

  《戏赠杜甫》是李白赠杜甫的诗。李白和杜甫,这两位唐代大诗家,虽然在年龄上李大杜小,相差了十一岁,他们却成了忘年之交。对诗歌艺术的狂热喜好和高深造诣,促使他们成为志同道合的知交,而共同的远大抱负、正义立场以及在政治上的失意境遇,更使他们情同骨肉,终身不逾。这高尚的友情,和他们美妙的诗歌一样,垂诸千古。

  在李白和杜甫的诗歌交往中,相互赠和很多。李白的这首《戏赠杜甫》,引起过前人的误解,都出在这个“戏”字上。郭沫者对此有过精辟的辨析。自从唐人孟棨解说为李白讥笑杜甫作诗拘束之后,似乎成了定论。郭沫若不然其说,是高明的见解。郭对诗的末两句解释为李问杜答,信增亲切,不失为一说。其实,“戏”字并不都是讥笑的含义,也可以解作“开玩笑”。古人写诗题为“戏赠”,并不都是嘲弄,有许多都表示善意的玩笑语,而玩笑语之中,往往是些真情实话,倍觉亲切可爱。

  此诗幽默诙谐,甚至滑稽梯突,类似于打油诗。其实这并不是李白嘲讽杜甫作诗拘束迟缓,更不能说李白看不起杜甫。《戏赠杜甫》是朋友间的游戏文字,谑而不虐,体现了李白对杜甫的知己和关爱。一方面,杜甫“穷年忧黎元”,写作极认真,“语不惊人死不休”,正如宋人葛立方在《韵语阳秋》里说的那样,“杜诗思苦而语奇”(接下来的一句是“李诗思疾而语豪”)。另一方面,他又仕途坎坷,穷困潦倒,可能营养不良。李白显然了解这些,而自己的处境也不比他好,不过达观些,随便些,又大了十一岁。

  因此,李白实际上是以此诗劝慰杜甫,诗歌当不了饭吃,不要为了写诗太苦了自己,太瘦了不好,要注意自己的健康。而李白作诗比较洒脱,信口拈来即是诗,而杜甫作诗向来是苦费心思的,苦用心的结果在李白的眼里便成了身体消瘦的原因,这样不仅作诗苦的“苦”字有了着落,连太瘦生的“瘦”字也有了来历。诗的后两句采用了一问一答的形式,新颖别致,给人以亲切之感。

  这末两句,即使解作都是李白的话,也未尝不显痛切关怀之情。要知道,李白也是专心致意于诗创作的,也一样“为作诗苦”。共同的爱好,共同的习性,共同的甘苦,才有这共同理解的似是玩笑之话而实为肺腑之言,多么亲切感人!李白是把人生的诗情揉得最好的人之一,从《戏赠杜甫》这首诗中可见一斑。

戏赠杜甫创作背景

  此首《戏赠杜甫》大约作于公元746年(天宝五年)秋天李白与杜甫在兖州最后一次相遇时。

  李杜二人自公元744年(唐玄宗天宝三年)在洛阳相识并结下深厚友谊,直至公元762年(唐代宗宝应元年)李白去世,彼此十分了解和尊重。他们交往密切,曾同游齐鲁,此后虽难相见,但仍相互关心、思念。如杜甫“渭北春天树,江东日暮云”(《春日忆李白》)。

《戏赠杜甫》李白 拼音读音参考

xì zèng dù fǔ
戏赠杜甫

fàn kē shān tóu féng dù fǔ, dǐng dài lì zi rì zhuō wǔ.
饭颗山头逢杜甫,顶戴笠子日卓午。
jiè wèn bié lái tài shòu shēng, zǒng wèi cóng qián zuò shī kǔ.
借问别来太瘦生,总为从前作诗苦。

《戏赠杜甫》戏赠杜甫李白原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xì zèng dù fǔ 》 lǐ bái

fàn kē shān tóu féng dù fǔ ,dǐng dài lì zǐ rì zhuó wǔ 。
jiè wèn bié lái tài shòu shēng ,zǒng wéi cóng qián zuò shī kǔ 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ bái )

lǐ bái tóu xiàng

lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。

xì zèng dù fǔ fān yì jí zhù shì

fān yì
zhì jīn jì dé ,zài fàn kē shān shàng yù dào lǎo péng yǒu dù fǔ ,tóu shàng dài zhe zhú lì rì tóu gāng hǎo shì zhōng wǔ 。
qǐng wèn lǎo xiōng zì cóng fèn bié yǐ hòu wéi hé rú cǐ xiāo shòu ?kǒng pà dōu yīn wéi zhè yī duàn suì yuè lǐ zuò shī tài fèi xīn kǔ 。

zhù shì
xì zèng :yì sī shì kāi wán xiào de huà 。qí shí ,suǒ wèi kāi wán xiào ,wǎng wǎng biǎo xiàn le zhì jiāo zhī wèn de zhēn qíng shí huà 。
fàn kē shān :shān míng 。xiàng chuán zài zhǎng ān yī dài 。“fàn kē shān tóu ”yī zuò “zhǎng lè pō qián ”。zhǎng lè pō yě zài zhǎng ān fù jìn 。
lì zǐ :yòng zhú ruò huò zōng pí děng biān chéng de lì mào ,yòng lái yù yǔ zhē yáng 。
rì zhuó wǔ :zhǐ zhèng wǔ tài yáng dāng dǐng 。
jiè wèn :qǐng wèn de yì sī 。
tài shòu shēng :xiāo shòu 、shòu ruò 。shēng wéi yǔ zhù cí ,táng shí xí yǔ 。
zǒng wéi :pà shì wéi le 。
zuò shī kǔ :dù fǔ céng zì yán :“wéi rén xìng pì dān jiā jù ,yǔ bú jīng rén sǐ bú xiū 。”(《jiāng shàng zhí shuǐ rú hǎi shì liáo duǎn shù 》)zhè lǐ suǒ zhǐ de zhèng shì dù fǔ yī sī bú gǒu de chuàng zuò jīng shén 。

xì zèng dù fǔ jiàn shǎng

  《xì zèng dù fǔ 》shì lǐ bái zèng dù fǔ de shī 。lǐ bái hé dù fǔ ,zhè liǎng wèi táng dài dà shī jiā ,suī rán zài nián líng shàng lǐ dà dù xiǎo ,xiàng chà le shí yī suì ,tā men què chéng le wàng nián zhī jiāo 。duì shī gē yì shù de kuáng rè xǐ hǎo hé gāo shēn zào yì ,cù shǐ tā men chéng wéi zhì tóng dào hé de zhī jiāo ,ér gòng tóng de yuǎn dà bào fù 、zhèng yì lì chǎng yǐ jí zài zhèng zhì shàng de shī yì jìng yù ,gèng shǐ tā men qíng tóng gǔ ròu ,zhōng shēn bú yú 。zhè gāo shàng de yǒu qíng ,hé tā men měi miào de shī gē yī yàng ,chuí zhū qiān gǔ 。

  zài lǐ bái hé dù fǔ de shī gē jiāo wǎng zhōng ,xiàng hù zèng hé hěn duō 。lǐ bái de zhè shǒu 《xì zèng dù fǔ 》,yǐn qǐ guò qián rén de wù jiě ,dōu chū zài zhè gè “xì ”zì shàng 。guō mò zhě duì cǐ yǒu guò jīng pì de biàn xī 。zì cóng táng rén mèng qǐ jiě shuō wéi lǐ bái jī xiào dù fǔ zuò shī jū shù zhī hòu ,sì hū chéng le dìng lùn 。guō mò ruò bú rán qí shuō ,shì gāo míng de jiàn jiě 。guō duì shī de mò liǎng jù jiě shì wéi lǐ wèn dù dá ,xìn zēng qīn qiē ,bú shī wéi yī shuō 。qí shí ,“xì ”zì bìng bú dōu shì jī xiào de hán yì ,yě kě yǐ jiě zuò “kāi wán xiào ”。gǔ rén xiě shī tí wéi “xì zèng ”,bìng bú dōu shì cháo nòng ,yǒu xǔ duō dōu biǎo shì shàn yì de wán xiào yǔ ,ér wán xiào yǔ zhī zhōng ,wǎng wǎng shì xiē zhēn qíng shí huà ,bèi jiào qīn qiē kě ài 。

  cǐ shī yōu mò huī xié ,shèn zhì huá jī tī tū ,lèi sì yú dǎ yóu shī 。qí shí zhè bìng bú shì lǐ bái cháo fěng dù fǔ zuò shī jū shù chí huǎn ,gèng bú néng shuō lǐ bái kàn bú qǐ dù fǔ 。《xì zèng dù fǔ 》shì péng yǒu jiān de yóu xì wén zì ,xuè ér bú nuè ,tǐ xiàn le lǐ bái duì dù fǔ de zhī jǐ hé guān ài 。yī fāng miàn ,dù fǔ “qióng nián yōu lí yuán ”,xiě zuò jí rèn zhēn ,“yǔ bú jīng rén sǐ bú xiū ”,zhèng rú sòng rén gě lì fāng zài 《yùn yǔ yáng qiū 》lǐ shuō de nà yàng ,“dù shī sī kǔ ér yǔ qí ”(jiē xià lái de yī jù shì “lǐ shī sī jí ér yǔ háo ”)。lìng yī fāng miàn ,tā yòu shì tú kǎn kě ,qióng kùn liáo dǎo ,kě néng yíng yǎng bú liáng 。lǐ bái xiǎn rán le jiě zhè xiē ,ér zì jǐ de chù jìng yě bú bǐ tā hǎo ,bú guò dá guān xiē ,suí biàn xiē ,yòu dà le shí yī suì 。

  yīn cǐ ,lǐ bái shí jì shàng shì yǐ cǐ shī quàn wèi dù fǔ ,shī gē dāng bú le fàn chī ,bú yào wéi le xiě shī tài kǔ le zì jǐ ,tài shòu le bú hǎo ,yào zhù yì zì jǐ de jiàn kāng 。ér lǐ bái zuò shī bǐ jiào sǎ tuō ,xìn kǒu niān lái jí shì shī ,ér dù fǔ zuò shī xiàng lái shì kǔ fèi xīn sī de ,kǔ yòng xīn de jié guǒ zài lǐ bái de yǎn lǐ biàn chéng le shēn tǐ xiāo shòu de yuán yīn ,zhè yàng bú jǐn zuò shī kǔ de “kǔ ”zì yǒu le zhe luò ,lián tài shòu shēng de “shòu ”zì yě yǒu le lái lì 。shī de hòu liǎng jù cǎi yòng le yī wèn yī dá de xíng shì ,xīn yǐng bié zhì ,gěi rén yǐ qīn qiē zhī gǎn 。

  zhè mò liǎng jù ,jí shǐ jiě zuò dōu shì lǐ bái de huà ,yě wèi cháng bú xiǎn tòng qiē guān huái zhī qíng 。yào zhī dào ,lǐ bái yě shì zhuān xīn zhì yì yú shī chuàng zuò de ,yě yī yàng “wéi zuò shī kǔ ”。gòng tóng de ài hǎo ,gòng tóng de xí xìng ,gòng tóng de gān kǔ ,cái yǒu zhè gòng tóng lǐ jiě de sì shì wán xiào zhī huà ér shí wéi fèi fǔ zhī yán ,duō me qīn qiē gǎn rén !lǐ bái shì bǎ rén shēng de shī qíng róu dé zuì hǎo de rén zhī yī ,cóng 《xì zèng dù fǔ 》zhè shǒu shī zhōng kě jiàn yī bān 。

xì zèng dù fǔ chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shǒu 《xì zèng dù fǔ 》dà yuē zuò yú gōng yuán 746nián (tiān bǎo wǔ nián )qiū tiān lǐ bái yǔ dù fǔ zài yǎn zhōu zuì hòu yī cì xiàng yù shí 。

  lǐ dù èr rén zì gōng yuán 744nián (táng xuán zōng tiān bǎo sān nián )zài luò yáng xiàng shí bìng jié xià shēn hòu yǒu yì ,zhí zhì gōng yuán 762nián (táng dài zōng bǎo yīng yuán nián )lǐ bái qù shì ,bǐ cǐ shí fèn le jiě hé zūn zhòng 。tā men jiāo wǎng mì qiē ,céng tóng yóu qí lǔ ,cǐ hòu suī nán xiàng jiàn ,dàn réng xiàng hù guān xīn 、sī niàn 。rú dù fǔ “wèi běi chūn tiān shù ,jiāng dōng rì mù yún ”(《chūn rì yì lǐ bái 》)。

《xì zèng dù fǔ 》lǐ bái pīn yīn dú yīn cān kǎo

xì zèng dù fǔ
xì zèng dù fǔ

fàn kē shān tóu féng dù fǔ, dǐng dài lì zi rì zhuō wǔ.
fàn kē shān tóu féng dù fǔ ,dǐng dài lì zǐ rì zhuó wǔ 。
jiè wèn bié lái tài shòu shēng, zǒng wèi cóng qián zuò shī kǔ.
jiè wèn bié lái tài shòu shēng ,zǒng wéi cóng qián zuò shī kǔ 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李白 李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐居庐山,但仍密切注视着国家和人民的命运。后参加永王李璘幕府。永王兵败被杀,李白坐系浔阳狱,第二年长流夜郎,途中遇赦。晚年飘泊于武昌、浔阳、宣城等地。代宗宝应元年(762)病死于其族叔当涂县令李阳冰处。纵观李白一生,其思想是比较复杂的。儒家、道家、纵横家、游侠思想对他都有影响。他企羡神仙,向往隐逸,可是又不愿「一朝飞腾为方丈蓬莱之人」,而要「申管晏之谈,谋帝王之术,奋其智能,愿为辅弼,使寰区大定,海县清一」(《代寿山答孟少府移文书》)。他有着远大的政治抱负,但又不愿走科举的道路。他想通过隐居,求仙获取声望,从而在名人荐举下,受到皇帝征召重用,以便实现「济苍生」、「安社稷」的理想,然后功成身退。诗人就是在这一思想指导下度过狂放而又坎坷的一生。李白存诗九百九十多首。这些诗歌,或以奔放的激情表达对理想政治的热烈追求,对建功立业的渴望;或以犀利的笔锋揭露政治集团的荒淫腐朽;或以善描的画笔点染祖国壮丽的山河。他的诗篇,无论五言七言,无论古体近体,无不别具风格,具有强烈的浪漫主义色彩。有《李太白集》。北宋初年,人们发现《菩萨蛮》「平林漠漠烟如织」和《忆秦娥》「秦娥梦断秦楼月」两词,又尊他为词的始祖。有人怀疑那是后人所托,至今聚讼纷纭。其实,李白的乐府诗,当时已被之管弦,就是词的滥觞了。至于历来被称为「百代词曲之祖」的这两首词,格调高绝,气象阔大,如果不属于李白,又算作谁的作品为好呢?

李白的诗词

  • 结客少年场行
  • 《夜宿山寺》夜宿山寺李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 《月下独酌四首》月下独酌四首李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 将进酒
  • 答王十二寒夜独酌有怀
  • 王昭君二首
  • 焦山望寥山
  • 《越中览古》越中览古李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 幽涧泉(幽涧愀兮流泉深)
  • 赠从弟冽
  • 唐代诗词推荐

  • 始平谐诗
  • 同使君宿大梁驿
  • 送杨炼师却归贞浩岩
  • 咏史诗。轵道
  • 寄华阴司空侍郎
  • 《曲江二首》曲江二首杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 赋得彩燕
  • 避寇游成福山院
  • 献知己
  • 《杂诗》杂诗无名氏原文、翻译、赏析和诗意
  • 《戏赠杜甫》戏赠杜甫李白原文、翻译、赏析和诗意原文,《戏赠杜甫》戏赠杜甫李白原文、翻译、赏析和诗意翻译,《戏赠杜甫》戏赠杜甫李白原文、翻译、赏析和诗意赏析,《戏赠杜甫》戏赠杜甫李白原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李白的作品

    诗词类别

    李白的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语